MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 93

- Ông không cùng đi với tôi chứ ?
- Nếu cô muốn . ..
Vi Bình gật đầu quyết định.
- Thôi được.
Nàng leo lên ngồi phía sau xe , đứa mắt nhìn Duy Đạt , nàng thấy anh đang
nhỏ to gì với bác tài . Nhưng khi chiếc xe vừa mở máy chạy thì nàng đã
thấy hắn leo lên xe mở chui vào cạnh nàng.
Vi Bình định mở cửa xe tông ra ngoài nhưng không còn kịp nữa , chiếc xe
đã lao đi với tốc độ rất nhanh . Nàng kêu lên tức giận.
- Ông đã hứa với tôi là để tôi về một mình mà ? Bảo ngừng xe cho tôi
xuống.
- Cô không nỡ để tôi đi bộ về một mình chớ ?
- Nỡ.
- Nhưng tôi thì không nỡ để cô về một mình với người tài xế này.
- Nhưng ông ta là người của ông.
- Phải , nhưng tôi không tin tưởng hắn cho lắm.
Lần này Vi Bình không cãi lại và cũng không chọc tức Duy Đạt , thình lình
nàng nghĩ rằng mình đang ở trong trường hợp nếu hắn bắt sao cũng phải
chịu vậy , nàng bỗng sợ run lên , hối tiếc những lời khiêu khích có thể làm
cho hắn oán ghét và trả thù.
Đặt tay lên quả nắm cánh cửa nàng sẵn sàng lao ra khỏi xe nếu hắn có một
cử chỉ gì đen tối.
Nép vào góc xe , nàng len lén nhìn hắn lo sợ , hắn vẫn làm thinh , đầu óc có
vẻ đang suy ngẫm một điều gì đó , vầng trán của hắn đôi lúc hơi nhíu lại.
Bây giờ sự im lặng của hắn đáng sợ làm sao.
- Vi Bình , bây giờ trông tôi giống như một thằng ngốc phải không ?
Vi Bình khôn khéo làm thinh , trong đầu nàng bây giờ chỉ có một ý nghĩ
phải về nhà cho mau để khỏi phải đương đầu với anh chàng đáng sợ này.
Và sự im lặng của Vi Bình khá lâu nên Duy Đạt hơi nghiêng mình qua phía
nàng.
- Vi Bình , sao cô không trả lời ? À hay là cô đang cười thầm cho cái ngốc
nghếch và lố bịch của tôi ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.