MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 192

"Nhiều vậy sao?" Hứa Thấm đi qua xem, có tận mấy chiếc giẻ lau đủ

mọi màu sắc, giẻ lau bình thường cũng có, còn cả nước lau nhà, chất tẩy
rửa, bàn chải,... Ngay cả túi đựng rác cũng có vài cuộn.

Cô hơi nhíu mày hỏi: "Anh mua nhiều như vậy làm gì?"

Tống Diệm xắn tay áo lên: "Cô còn không biết xấu hổ mà hỏi nữa à?"

Hứa Thấm câm nín.

Tống Diệm "hừ" một tiếng: "Chỗ của cô chẳng giống nhà ở chút nào

cà." Nói xong, anh xách cây lau nhà vào phòng vệ sinh, mở vòi nước rửa
qua.

Tiếng nước ào ào, Hứa Thấm đứng thừ người trong chốc lát mới lấy từ

trong túi nilon ra một cái giẻ lau lớn, đi vào phòng vệ sinh theo anh.

Tống Diệm mở vòi nước, xả đi xả lại cây lau nhà, thấm ướt miếng giẻ.

Hứa Thấm cũng đi đến bồn rửa tay, vò chiếc giỏ lau.

Tống Diệm cúi đầu nhúng ướt cây lau nhà, mắt nhìn thắng hỏi bâng

quơ: "Giọng sao thế?"

"Cảm." Hứa Thấm đáp.

"Ừ."

Tiếng nước vẫn chảy ào ào. Qua hồi lâu, Tống Diệm lại hỏi: "Hết

chưa?"

Hứa Thấm gật đầu: "Đỡ rồi."

"Ừ." Anh tắt vòi nước, vắt cây lau nhà rồi đi ra ngoài.

Hứa Thấm cũng vắt khô giẻ lau, đi theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.