MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 295

Chương 28

Type: Oanh

Ngoài kia, may bụi dày đặc che kín bầu trời. Trong phòng lặng yên

như tờ, chỉ có tiếng cháo sôi ùng ục trên bếp.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Cô vẫn câm lặng.

Cháo sôi lại lần nữa nhẹ đẩy nắp nồi lên, nói cho cô biết thời gian đã

đến. Cô không cử động, ngây ra như tượng đá. Giây phút im lặng như kéo
dài cả thế kỷ, cháo tràn khỏi nồi, rơi từng giọt xèo xèo xuống bếp. Cuối
cùng, Tống Diệm tiến lên tắt bếp. Cháo trong nồi lập tức hạ xuống, hạt
cháo quay vòng vòng rồi nhanh chống trở lại bình thường.

Màn sương mù nhuốm đẫm mắt Tống Diệm. Anh không nói gì cả,

quay người bỏ đi, ngay một lời từ giã cũng không có.

Tại khoảng khắc đi lướt qua nhau, mắt Hứa Thấm chợt rưng rưng lệ,

ánh nước long lanh dâng tràn che đi tầm mắt, nhưng ống quần anh đã lướt
qua rồi.

Lại thêm một giọt rơi xuống, cô vẫn đứng đây giằng co, hai tay nắm

chặt bồn rửa bát, thân thể không hề nhúc nhích. Cô nghe thấy anh đi đến
hiên cửa, đổi giày, đóng cửa lại.

Không khí tĩnh mịch bao trùm, trong phòng chỉ còn tiếng hút thở run

run của cô. Nước mắt không còn ngăn được nữa, từng giọt thi nhau rơi
xuống tí tách, cô ôm chặt miệng mình, không phát ra bất cứ am thanh nào,
chỉ có bả vai run lên bần bật.

Cô không kìm nén được, cong người lại, thiếu điều không đứng lên

nổi. Trong lúc thân thể run rẩy vượt ngoài khả năng khống chế, cô bỗng siết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.