Ánh mắt Hứa Thấm vẫn không dời đi, lúc anh đi ngang qua, cố khẽ
dặn: "Chú ý an toàn."
Bóng dáng anh lướt qua khóe mắt cô. Gỉó bấc thổi giấy vụn bay lả tả,
quay cuồng trên con phố hoang tàn.
Hứa Thấm đứng giây lát mới quay đầu lại, nhìn theo bóng lưng cao
lớn càng lúc càng xa của những người đàn ông. Trông họ có vẻ dơ bẩn
nhếch nhác, nhưng ánh nắng mai phủ xuống từng người, lại khiến cho màu
vàng cam trên mỗi bộ đồng phục tỏa sáng rực rõ.
***
Hứa Thấm vừa trở lại trung tâm cấp cứu đã đến xem đứa bé sơ sinh
kia. Tất cả đều bình thường, đang được bác sĩ và y tá chăm nom.
Sau khi tin tức được truyền đi, có rất nhiều phóng viên đã đến đây
phỏng vấn, chen chúc chật kín phòng bệnh. Nhiều bà mẹ còn đang trong
thời kỳ cho con bú cũng chạy đến bệnh viện, chủ động giúp đỡ chăm sóc.
Hứa Thấm không đến gần đứa bé kia. Đứa trẻ bé nhỏ đã sớm được
tắm rửa sạch sẽ, nằm trong lồng kính ngủ say sưa. Dù có dư chấn nhỏ cũng
không làm nó thức giấc.
Phóng viên ở một bên dè dặt chụp hình, sợ đánh thức đứa bé.
Nhân viên phòng thông tin bảo Hứa Thấm ra tiếp nhận phỏng vấn
nhưng cô từ chối.
Trong văn phòng, Tiểu Bắc cầm điện thoại di động đến cho Hứa Thấm
xem, biên tập viên bản tin thời sự vui mừng nói: "Người cứu sống đứa bé
này chính là bác sĩ ngoại khoa Hứa Thấm của Bệnh viện Quân y số Ba Đế
Thành. Bởi vì bác sĩ Hứa vẫn còn đang anh dũng chiến đấu ở tuyến đầu cứu