MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 381

Tống Diệm lơ đãng quay lại nhìn cô lần nữa. Có lẽ vì mùa đông, bên

ngoài quá lạnh nên gương mặt cô trắng nhợt, đôi mắt thêm trong suốt như
dòng suối có thể nhìn thấu đáy.

Anh quan tâm hỏi: “Lạnh không?”

“Không đâu.” Cô lắc lắc đầu.

Tống Diệm nhìn sang tay cô, thấy cô bỏ tay trong túi. Anh vừa lấy

điện thoại ra định gọi xe Hứa Thấm đã ngăn lại: “Đi tàu điện ngầm đi,
đường tắc lắm.”

Xuống trạm xe điện ngầm, Tống Diệm mua thẻ đi tàu cho Hứa Thấm,

nhưng lúc qua cổng lại xảy ra vấn đề. Người phía trước vẫn qua đều đều,
đến phiên Hứa Thấm lại gặp trục trặc, thẻ quét trên máy cảm ứng vài lần
mà cánh cổng không chịu mở ra.

Hiện tại, lưu lượng khách rất đông, người phía sau xếp hàng dài chờ

đợi. Hứa Thấm lúng túng nói khẽ: “Hình như thẻ của em hỏng rồi.”

Cô vừa quay đầu lại định tìm người giúp đỡ thì bị một sức mạnh phía

sau giữ lại. Tống Diệm níu lấy cổ áo cô, nhẹ nhàng kéo cô về. Cô lùi về
phía sau một bước, gần sát người anh, tiếng nói của anh trầm ấm vang lên
bên tai: “Thử lại lần nữa.”

Hứa Thấm quẹt thẻ vào máy cảm ứng, cuối cùng cửa đã mở. Cô sửng

sốt một giây, vội vàng đi qua mới quay đầu nhìn Tống Diệm. Anh quét thẻ
qua máy, dẫn cô đi đến sân ga.

Hứa Thấm vô cùng thắc mắc: “Vừa rồi sao thế? Sao em quét mãi

không được?”

“Bên dưới có một vạch vàng, em phải đứng ngoài cái vạch đó mới

quét thẻ mở cửa được.” Thì ra lúc nãy, cô đi quá vào trong vạch vàng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.