MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 56

Hứa Thấm không so đo với họ, cô kê đơn thuốc, đưa cho cô gái kia:

“Đến khu phát thuốc nhận thuốc, rồi đến khoa tiêm chủng tiêm. Còn nữa,
sau này bị chó mèo cào thì đến trung tâm y tế dự phòng, đừng đến bệnh
viện đa khoa.”

“Cảm ơn bác sĩ.” Cô gái cầm đơn thuốc rời đi.

Hai vợ chồng kia nghe thấy lập tức kéo thằng bé tới ngồi xuống ghế:

“Bác sĩ, cô xem đi, nó bị bỏng nước sôi, tay rộp hết...”

Lời còn chưa dứt, có hai người đàn ông toàn thân đen nhẻm lao vào:

“Bác sĩ!”

Một người đàn ông tay áo bị cháy xém, vải vóc và da thịt dính vào

nhau đỏ lòm, trông vô cùng thê thảm. Nhà kia thấy người họ bẩn thỉu liền
tránh sang một bên.

Hứa Thấm thấy hai người này nhìn rất quen mắt, nhưng nhất thời

không nhớ ra là ai. Lúc quay người tìm cái kéo, cô bỗng nhớ ra từng gặp
hai gương mặt này ở phố Ngũ Phương hôm xảy ra hỏa hoạn. Cô nhìn đứa
bé bị bỏng đứng bên bàn, nhanh chóng kê một toa thuốc rồi đưa cho bố mẹ
đứa bé: “Đến khu phát thuốc nhận thuốc, bôi ba ngày là đỡ.”

Nói xong, cô quay sang phía y tá ra lệnh: “Tiểu Nam đâu rồi, gọi cô ấy

đến, chuẩn bị xử lý vết thương.”

Người bố thấy thế, trừng mắt đầy khó tin: “Bác sĩ, cô còn chưa xem

qua vết thương của con tôi nữa đấy!”

Hứa Thấm quay đầu, bỏ lại một câu: “Anh chị cứ lấy thuốc theo toa là

được”, nói xong định bước đi.

Người đàn ông nổi giận, giật ngược Hứa Thấm lại, khiến cô lảo đảo

suýt ngã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.