MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 57

“Cô đã khám cho con tôi chưa? Nhìn còn không đến mười giây nữa.

Cô còn chưa khám kỹ đã kê đơn bậy bạ thế hả? Cô đã hỏi chúng tôi tình
trạng ra sao chưa mà dám kê thuốc?”

Hứa Thấm đáp gọn: “Muốn nói chuyện với bác sĩ thì đến xếp hàng

bên khu vực khám bệnh đi.” Rồi quay đầu lại, dặn dò: “Tiểu Bắc, mang
bệnh nhân này đến phòng kế bên, chuẩn bị xử lý vết thương.”

Hứa Thấm nhanh chóng đi ra ngoài, nhưng người đàn ông kia lại túm

lấy áo blouse của cô, thô bạo kéo lại: “Hôm nay, cô mà không khám kỹ cho
con tôi, tôi sẽ cho cô đẹp mặt!”

Hứa Thấm quát: “Anh buông ra!”

“Không buông thì sao?” Người đàn ông lôi điện thoại di động ra,

nhắm ngay mặt cô. “Bệnh viện cao cấp nhất thành phố lại có loại bác sĩ thế
này à? Tôi sẽ quay lại, quăng lên mạng cho người ta xem.”

Hứa Thấm giơ một tay lên, hất bay chiếc điện thoại của gã xuống đất.

“Mẹ nó, mày...” Gã giơ tay định tát Hứa Thấm.

Y tá thét lên: “Anh làm gì vậy?”

Hứa Thấm ra sức vùng vẫy, nhưng cô không đủ sức, trốn không được,

chỉ đành trơ mắt nhìn cái tát của gã giáng xuống. Đáy mắt cô dù nghiêm
nghị lạnh lùng cũng không thể trấn áp được gã ta.

Nhưng cái táp kia chưa kịp đáp xuống, một bóng dáng cao lớn vừa

quen thuộc vừa xa lạ đã chắn phía trước cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.