MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 649

“Đắc tội với Mạnh gia cơ đấy!”

...

***

Tống Diệm ra đại sảnh tìm Hứa Thấm, thấy cô ngồi trong góc, tựa

lung vào ghế, không biết đang nghĩ gì. Nhìn thấy anh, ánh mắt cô liền sáng
rựa, ngồi thẳng dậy, bất an hỏi: “Khi nãy, anh đi đâu thế?”

“Qua bên kia hút vài điếu.” Tống Diệm ngồi xuống bên cạnh cô.

Hứa Thấm thuận thế tựa vào vai anh, có chút mỏi mệt, thở dài một hơi

rồi lẩm bẩm: “Chuyện giải quyết xong xuôi rồi. Đêm nay, cả nhà đều gặp
ác mộng.”

Tống Diệm cúi xuống nhìn cô: “Địch Miểu không chịu giao bằng

chứng ra từ sớm, em đừng trách em ấy.”

Hứa Thấm giật mình: “Dạ?”

“Em ấy không hiểu chuyện, tính tình trẻ con. Có lẽ thấy bố mẹ em

phản đối chuyện hai chúng ta, cảm thấy không vui nên mới làm loạn lên.”

“Không sao, sao em lại trách em ấy được chứ? Người nhà em đều rất

biết ơn sự giúp đỡ này.” Hứa Thấm nói mà lòng nhói đau. Cô đoán được
nguyên nhân Địch Miểu lần nữa không chịu giao ra chứng cứ.

Tống Diệm xem đồng hồ đeo tay, đã năm rưới rồi.

“Đi thôi.” Anh đứng vụt dậy.

Hứa Thấm không kịp trở tay, đầu bị sượt sang, ngơ ngác hỏi: “Đi ạ?

Đi đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.