MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 655

qua cửa sổ ngó vào trong. Bàn ghế xô lệch, trên bảng vẫn còn đề bài môn
Hóa.

Hứa Thấm còn đang mãi nhìn ngắm thì Tống Diệm đã cạy cửa sổ,

nhảy vào lớp, mở cửa lớn cho cô.

Mắt Hứa Thấm sáng ngời, cô nhanh nhẹn xông vào, ngắm nghía xung

quang một lúc lâu mới cảm khái: “Sao em có cảm giác lớp học nhỏ lại vậy
nhỉ? Bàn ghế cũng thật nhỏ.” Cô tìm đến ngồi xuống bàn đầu tiên, hưng
phấn nhìn quanh quất.

“Còn nhớ chỗ của em không?” Anh mỉm cười.

“Nhiều năm như vậy ròi, sao em nhớ được? Với lại, hình như từng đổi

chỗ ngồi nữa.” Cô ngẫm nghĩ một hồi, chịu không tài nào nhớ nỗi.

Tống Diệm đi đến chiếc bàn hàng thứ hai tổ một, ngồi vào vị trí gần

cửa sổ: “Thời điểm tựu trường năm lớp Mười, em ngồi ở đây.”

Nói xong, anh nhìn ra cửa sổ. Phương đông đã lộ ánh bình minh.

Vườn trường loáng thoáng truyền đến tiếng chim hót, nhưng sân trường
vẫn còn yên tĩnh. Tất cả đều quá đỗi bình yên.

Cô đến gần, mè nheo: “Để em ngồi một chút.”

Anh đứng dậy, nhảy qua lối đi. Hứa Thấm bước vào chỗ anh vừa ngồi,

nhìn quanh một lượt như đang nhớ lại điều gì đó. “Ồ, có chút ấn tượng,
trước kia em từng ngồi ở đây.” Cô quay đầu, hào hứng chỉ: “Em nhớ chỗ
anh ở phía đằng sau thì phải.”

Tống Diệm mỉm cười đi đến hàng cuối cùng của tổ hai, kéo ghế ngồi

xuống. Anh nhìn về phía Hứa Thấm. Cô cung cười rạng rỡ rồi quay đầu
nhìn ra cửa sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.