MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 683

“Ừ, không đi làm nhiệm vụ thì tập luyện.”

“Tập gì thế?”

“Tập luyện thể năng là chính. Đại loại như là kỹ năng leo tầng, trèo

trường chẳng hạn. Ngoại trừ hai loại này, còn phải học văn hóa. Vật lý, Hóa
học đều có liên quan đến cứu hỏa.” Anh kiên nhẫn trả lời câu hỏi của cô.
“Ngoài ra, cũng phải học cách sửu dụng công cụ cứu viện nữa.”

Cô nghiêm chỉnh lắng nghe, gật gù cảm thán cho sự bạn rộn của họ.

Nói xong, Tống Diệm lại liếc nhìn cô. Cơn gió bắc thổi đến làm vài

sợi tóc cô lòa xòa trên gương mặt. Anh giơ tay vén ra sau tai giúp cô. “Lát
nữa, có thời gian sẽ dẫn em đi xem.”

“Vâng.” Cô ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của anh.

Lúc sắp đến ký túc xá, Tống Diệm thoáng dừng bước, vuốt tóc cô:

‘Dẫn em đi gặp dám nhóc kia nhé! Đừng khẩn trương.”

“Vâng.” Hứa Thấm đi sau lưng anh, nghĩ ngợi một lát rồi đưa tay vuốt

lại tóc, khiến bản thân chỉn chu hơn.

Họ đi vào một khu ký túc xá. Cả nhóm thanh niên đang tụ tập bên

trong, mặc quân phục chỉnh tề, trước ngực bốn người cài hoa hồng, là nhân
vật chính của buổi giải ngũ ngày hôm nay. Thấy Tống Diệm đi đến, họ
đòng loạt chào: “Đội trưởng Tống!”

Anh gật đầu rồi quay lại nhìn. Hứa Thấm mím môi đứng bên cửa, tiến

không được mà lùi cũng chẳng xong, ánh mắt bẽn lẽn không biết nhìn vào
đấu. Không gian nhỏ hẹo này chật kín đàn ông, gần như không còn chỗ
trống cho cô dừng mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.