MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 721

"Sang năm mới rồi, cứ ở trong nhà chơi thôi."

"Có phải nhiệt độ tăng trở lại rồi không?"

"Nghe nói mấy ngày nữa, có thể có một đợt tuyết rơi."

"Sau đó, mùa xuân sẽ đến à?"

"Ừ, xuân đến rồì."

Hôm ấy, trên đường lác đác bóng ngưòi, cả thành phố tinh khôi và yên

ả.

Trên đường về, họ nói với nhau rất nhiều, nghe có vẻ khá thú vị nhưng

thật ra đều là những chuyện vặt vãnh. Tâm trạng họ cũng giống như bầu
trời hôm ấy, như được trút đi gánh nặng. Với họ, một năm mới đã thật sự
bắt đầu: Chấm dứt cái cũ, bắt đầu cái mới.

Đi qua một con đường, Hứa Thấm thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn.

Ngay cả bản thân cô cũng không biết mình đang nhìn gì, chỉ loáng thoáng
cảm thấy dáng vẻ mình lúc này hệt như thời điểm xuất ngoại mười năm
trước. Có điều lần trước thì cô cô đơn và sợ hãi, còn lần này đã có anh bên
cạnh, nắm chặt tay cô.

Tống Diệm cũng đồng cảm với cô. Mười năm trước lên đường, anh

một mình xông pha phấn đấu. Nhưng mười năm sau bước sang trang mới,
đã có cô cùng anh viết nên câu chuyện của hai người.

Trong mười năm thanh xuân của cuộc đời, bỗng chốc quay đầu, anh

đã cảm nhận được dấu chấm hết cho đêm đen kinh hoàng, có máu và nước
mắt, có nỗi niềm bất đắc dĩ, có chua xót bùi ngùi, nhưng anh không oán
trách, cũng không hối hận. Bức thư bắt đầu viết từ mười năm trước, vào giờ
phút này, đã đến lúc đề tên. May mà nguy hiểm nhưng vẫn còn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.