MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 724

Có người xem không chịu nổi tiếng ồn ào, thở dài ngao ngán, nhưng

không có hơi sức đâu mà nhắc nhở từng người, đành cố chịu trận. Có người
chẳng buồn xem phim, ngược lại cảm thấy hiếm khi được ở trong bầu
không khí đông đúc như thế này, bật cười vui vẻ.

Dần dần, rạp chiếu phim càng lúc càng ồn ào, tất cả đành chịu thua.

Ngay cả những người lúc trước còn chăm chú xem phim cũng bỏ cuộc,
quay ra tích cực nói chuyện phiếm. Khung cảnh này hệt như đêm Giao thừa
mở chương trình cuối năm trên tivi lên chỉ để làm nền, còn mọi người thì ai
có việc riêng của người đó.

Tống Diệm và Hứa Thấm lúc vào thế nào thì bây giờ vẫn thế. Vừa

xem phim vừa trêu đùa nhau, nắm tay, ôm eo, tựa sát, nhắm mắt hôn nhau
trong ánh sáng mờ ảo, lắng nghe tiếng trò chuyện ồn ào, hỗn tạp trong
phòng. Hai tiếng đồng hồ này quả thực là thích gì làm nấy.

Ra khỏi rạp, họ nhìn thấy một chiếc máy gắp thú nhồi bông. Hứa

Thấm đã ôm một con cừu mua trước khi xem phim nhưng ánh mắt vẫn
không khỏi lưu luyến nhìn đắm đuối vào tủ kính sáng lấp lánh.

Tống Diệm gợi ý: "Em muốn chơi gắp thú không?"

"Muốn!" Cô nhìn anh, đôi mắt sáng rỡ.

"Đi thôi nào." Tống Diệm lấy điện thoại ra, quét mã thanh toán, đồng

xu rơi ra ngoài rào rào như mưa, xếp thành một ngọn núi nhỏ.

Hứa Thấm thấy lòng rạo rực: "Nhiều thế?" Vừa nói cô vừa giơ tay ước

lượng. Bàn tay cô nhỏ bé không cầm được hết, anh đưa tay lấy giúp cô, giải
thích: "Anh nghĩ em chẳng gắp được đâu mà, nên mua nhiều xu đề phòng."

Hứa Thấm nghẹn lời, cuống quýt trách anh: "Đồ quạ đen!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.