MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 77

Mạnh Yến Thần và Tưởng Dụ ở lại uống rượu, không có hứng thú đi

theo góp vui.

Hứa Thấm nhìn thấy Tiêu Diệc Kiêu chạy nhanh ra khỏi khu sô pha,

băng qua sàn nhảy rồi mất dạng.

Cô bám sát theo sau, lách mình qua những nam thanh nữ tú đang chậm

rãi lắc lư theo điệu nhạc trên sàn. Người ca sĩ để tóc dài đang ôm đàn
guitar, giọng hát trầm ấm như tiếng đàn: “Người tôi yêu đang chờ tôi nơi
thảo nguyên, thầm lặng ngóng trông ánh nắng xuyên qua màn đêm tăm
tối…”

Vào khoảnh khắc không hề báo trước, qua khe hở của đám người, Hứa

Thấm chợt thấy một nhóm lính cứu hỏa mặc thường phục màu xanh lá
thông ở đối diện sàn nhảy, từng người một chậm rãi đi qua hành lang.

Cô không kịp nghĩ ngợi đã lao thẳng qua đám người đang nhảy nhót

và ánh đèn sân khấu nhập nhòe mờ ảo, hướng về phía bên kia.

Những bóng người không ngừng đung đưa trong tầm mắt cô, nhảy

múa theo tiếng hát: “Mũi tên thời gian đốt cháy xuyên thủng bầu trời, thắp
lên hy vọng, nhưng không thể nào chạm tới…”

Hứa Thấm cứ thế gạt hết người này đến người khác chắn lối đi của

mình ra, lao về phía đối diện, rẽ vào hành lang.

Quản lý quán bar đang tiếp đón đoàn kiểm tra đột xuất và mấy người

lính cứu hỏa đi xem xét xung quanh một vòng. Một nhân viên lao đến từ
phía sau Hứa Thấm, chạy về phía bóng dáng cao cao kia, cất tiếng gọi:
“Đội trưởng!”

Quán bar ồn ào, cô không nghe thấy câu tiếp theo, bên tai vang vọng

giọng hát của người ca sĩ: “Trọng trái tim hướng về nơi ấy, nơi quê hương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.