MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 95

kính cũng vỡ ra thành một lỗ tròn nham nhở. Đúng lúc này, chiếc xe lại
trượt xuống, anh ta nhanh chân đạp một phát vào cái lỗ đó làm tấm kính vỡ
vụn. Anh ta vươn tay vào trong xe, hô to: "Mau chui ra!"

Làn da trên cánh tay kia đỏ bừng, hằn rõ từng đường mạch máu. Hứa

Thấm trèo lên ghế trước, nhào tới bắt lấy bàn tay to lớn đáng tin cậy đó.
Người đàn ông giơ bàn tay còn lại lên, bảo vệ đầu cô, cố gắng nhấc cô qua
tấm kính lởm chởm thủy tinh vỡ, mặc cho chúng rạch ba đường rướm máu
lên cánh tay mình.

Hứa Thấm vừa được anh ta kéo ra ngoài, còn chưa kịp ngẩng đầu nhìn

mặt mũi người ta thế nào thì chiếc xe phía sau lại xô tới, đẩy xe cô trượt
xuống hầm chui. Hứa Thấm bất ngờ ụp mặt vào lồng ngực đối phương,
cuối cùng ngã hẳn vào lòng anh. Bả vai anh vô cùng vững chãi, lồng ngực
săn chắc, nhịp nhàng lên xuống phập phồng, mang theo sức mạnh và đem
lại cảm giác an toàn đặc thù của nam giới.

Hứa Thấm còn chưa kịp ổn định sau phút giây kinh hoàng, cô vô thức

ôm chặt lấy ân nhân cứu mạng của mình như tìm kiếm sự an toàn. Anh rõ
ràng hơi khựng lại. Trong làn nước lạnh băng, cơ thể người đàn ông này lại
nóng hôi hổi hoàn toàn đối lập, vấn vít trong khoang mũi cô. Hứa Thấm
ngửi thấy có mùi mưa, mùi mồ hôi và mùi hương nam tính hòa quyện vào
nhau.

Cô nhận ra anh đang sững sờ, cảm giác khó tả lúc cô còn ngồi trong xe

dần dần trở nên rõ ràng. Trong màn mưa giăng mịt mù, Hứa Thấm từ từ
ngẩng đầu lên, liền thấy Tống Diệm với mái tóc đen ướt đẫm cùng đôi mắt
lóe sáng trong bóng tối đang nhìn mình chằm chằm.

Đúng là anh thật rồi!

Sắc mặt Hứa Thấm trắng bệch, run lên vì lạnh: "Sao lại là anh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.