MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 65

và ăn ngon lành.

-

Ngày mai, tôi phải điện thoại cho Frank, và bà Berlington để xin lỗi, cô

nhồm nhoàm nói.

-

Cô định nói thế nào? Agatha hỏi.

-

Chứa biết. Rằng tôi phải về quê.

-

Quê cô ở đâu?

-

Santa Fe, New Mexico.

-

Họ sẽ hỏi lý do.

-

Frank thì chưa chắc, anh ấy không có thói quen đặt câu hỏi.

-

Vì sao? Anh ta không quan tâm đến cô à?

-

Tất nhiên là có chứ, Milly phản bác. Đó là lỗi của tôi, tôi vốn không thích

nói nhiều, đặc biệt là khi nói về bản thân. Hơn nữa, anh ấy luôn tin tưởng tôi
cho dù sẽ hơi lo lắng, anh ấy sẽ bảo tôi phải thận trọng trên đường và nhanh
trở về.

-

Còn bà Berlingot ?

-

Bà Berlington! Milly sửa lại và đùa cợt khi uốn lưỡi chữ r. Tôi sẽ nói có

việc gấp cần giải quyết sau khi mẹ qua đời. Mẹ tôi mất năm năm rồi, nhưng
bà Berlington không biết gì cả.

-

Tôi rất tiếc, Agatha trả lời.

-

Tôi cũng vậy, Milly thở dài. Mẹ tôi hơi rock’n’roll, cuộc sống của hai mẹ

con không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi ở cùng nhau, cả hai không
bao giờ buồn chán. Đó là người luôn vui vẻ.

-

Như thế cũng tốt cho bà ấy, Agatha đáp lời.

-

Bà có con chứ? Milly hỏi.

-

Không, tôi không có thời gian.

-

Bà bận thế ư?

-

Có thể nói như vậy. Còn cô, cô muốn có con chứ?

-

Lúc này tôi chỉ muốn ăn bánh mì và ngắm cảnh đẹp thôi.

-

Trời âm u quá, Agatha nói, chẳng nhìn thấy gì mấy.

-

Có chứ, đằng xa kia có ánh đèn của một khu làng, và ngay bên dưới là một

dòng sông. Khi tuyết tan, nước sông sẽ nhanh chóng dâng lên. Tôi rất thích
những cung đường sắt cũ, Milly vừa nói thêm vừa ve vuốt đường ray han gỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.