MÙA CƯỚI - Trang 143

thì quả là đáng tiếc, nhưng cô chẳng biết phải làm thế nào. Sarah lại vào nhà
vệ sinh lần nữa. Khi đã ở trong đó, cô vã nước lên mặt trước khi dám ngẩng
lên nhìn mình trong gương. Không ổn rồi! Mặc dù không uống nhiều,
nhưng mặt cô lúc này đỏ bừng, và lớp trang điểm từ sáng đã biến mất tự lúc
nào. Tóc tai cũng bắt đầu trở nên bù xù. Cô thở ra thật sâu, tự dặn lòng rằng
“bình tĩnh lại đi” và “đừng có yếu đuối như thế” và rồi lục túi xách để tìm
bộ đồ trang điểm khẩn cấp. Giá mà Hugo đừng quá hấp dẫn, cô sẽ ổn. Cô
lại tự nhủ lần nữa. Cô sẽ ổn, cô cứ lặp đi lặp lại điều đó với chính mình. Cô
là một người chuyên nghiệp. Lúc ấy cô chỉ bị ngạc nhiên, thế thôi. Giờ cô
đã bình tĩnh hơn và trở lại với con người chuyên nghiệp của mình. Anh là
một thợ ảnh giỏi, họ là đồng nghiệp, và anh không cần biết anh đã gây ảnh
hưởng đến cô thế nào.

Hy vọng mình đã không ở trong nhà vệ sinh quá lâu, Sarah quay lại

với mọi người, đầu ngẩng cao. Hãy tỏ ra bình thản, cô tự nhủ. Hãy điềm
tĩnh!

“Không sao đâu,” Elsa nói, nhìn vẻ mặt lo lắng và hơi bất mãn của

Sarah khi nhìn chằm chằm vào số lượng những cái chai trên bàn, “Hugo sẽ
chở cô và Bron về.”

“Cả cô nữa chứ,” Hugo nói. “Cho dù cô sống gần đây, cô cũng không

nên đi bộ về nhà vào thời điểm này trong đêm. Ngồi xuống đi, Sarah, cô
chưa được về đâu.”

Sarah ngồi xuống bên cạnh Hugo, nghĩ rằng chí ít cô cũng có cơ hội

ra đến cửa trước anh, nếu cô cần chạy về phía nó. Cô có thể dễ dàng bắt
một chiếc taxi.

“Vậy.” Sarah quyết định dẫn dắt cuộc trò chuyện. “Anh đã gặp trực

tiếp Carrie Condy chưa?”

“Rồi,” Hugo khiêm tốn nói. “Một đôi lần, qua bạn của những người

bạn. Khi Mandy nhắc đến chuyện Carrie đang tìm kiếm một nhà tổ chức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.