MÙA CƯỚI - Trang 254

của anh. Các nhà hàng có phòng ngủ sẽ là địa điểm anh ưa thích. Nhưng rồi
cô tự quở trách mình: tại sao cô lúc nào cũng phải nghi ngờ anh? Anh hoàn
toàn tử tế với cô mà.

“Hãy thoải mái đi,” Hugo nói. “Ai cũng cần được ăn uống, mặc dù

trong trường hợp của cô tôi đồ rằng cô cần một ly Pimm’s thật to hoặc một
ly cocktail sâm banh - thứ sẽ khiến cô cảm thấy thư thái.”

“Tôi hoàn toàn thư thái mà!”

“Nói dối,” anh bác bẻ.

Sarah thở dài. Anh nói đúng: cô cực kỳ căng thẳng. Cô hít vài hơi thật

sâu, hy vọng anh sẽ không để ý. Cô liếc xuống ngực mình để kiểm tra xem
liệu cái việc cô đang làm có quá lộ liễu không và nhận ra cô đang để lộ khe
ngực nhiều hơn mức bình thường và vội vàng kéo áo lên, hy vọng những
chuỗi hạt đã che những gì cần thiết.

Cô thấy Hugo liếc sang và biết rằng hành động của cô đã bị phát hiện.

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, quyết định không nói gì trước khi Hugo mở miệng.
Cô là khách của anh, anh có trách nhiệm làm cho cô cảm thấy thoải mái.
Rồi giọng nói của mẹ cô, người đã mất từ lâu, vọng đến tai cô. Vì là khách
của anh, nên cô phải tỏ ra vui vẻ.

“Hôm nay trời đẹp quá.” Cô thốt lên với chất giọng the thé.

Hugo bật cười và Sarah ước ao giá mà anh đừng làm vậy. Đó là một

nụ cười rất quyến rũ, và cô không cần thêm bất cứ rắc rối nào nữa. Càng
ngày cô càng cảm thấy khó cưỡng lại sự quyến rũ của anh mỗi lần nhìn anh.
“Tôi bật radio lên nhé?” anh gợi ý. “Như vậy chúng ta sẽ đỡ phải trò
chuyện.”

“Ý hay,” cô nói, cố gắng không tỏ ra quá nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.