MÙA CƯỚI - Trang 347

tín như mọi ngày. Nhưng cô cũng không thể làm thế. Cô hít một hơi thật
sâu và nói, “Giờ thì chúng ta nên đi thôi.”

Hugo xoay chìa khóa khởi động và họ lái xe lên ngôi nhà.

Fenella hẳn đã nghe thấy tiếng xe. Cô chạy vội ra ngay lúc họ tới cửa

chính và mở cửa xe trước cả khi động cơ tắt hẳn. “Ơn Chúa vì hai người đã
đến, mọi chuyện không ổn chút nào. Chắc là họ đã phi như bay đến đây!
Chúng tôi chưa thực sự sẵn sàng, mà tôi đã dậy từ lúc năm giờ cơ đấy.”

Fenella trông thanh lịch nhưng căng thẳng trong chiếc quần lụa, chiếc

áo đồng bộ và một cái áo khoác mềm mại. Chiếc áo được nhét một nửa vào
trong quần như thể cô đã bị làm phiền khi đang mặc đồ.

“Sẽ ổn thôi,” Sarah nói, ngạc nhiên trước giọng nói điềm tĩnh của

mình. “Đừng lo. Chúng ta chỉ cần khơi gợi sự hứng thú cho cô ấy.”

“Họ đang càu nhàu về tình trạng của mọi thứ trong đó. Đó không phải

là khung cảnh truyền thống mà Carrie muốn, và tôi không biết là còn những
gì nữa!”

“Đừng lo, Fen,” Hugo nói, trao cho cô một cái ôm bè bạn. “Có nhà tư

vấn Hugo ở đây rồi. Anh ta sẽ giải quyết được mọi chuyện.”

Fenella bật cười khúc khích khi cô nhìn Sarah. Không nghi ngờ gì

nữa, anh chính là người mang lại sự bình yên.

Carrie, Mandy và hai người đàn ông mà Sarah không biết đang đứng

trong phòng ăn. Sarah có thể thấy rằng sàn nhà đã được lát những phiến gỗ
ép sơn trắng và trông thật tuyệt vời, nhưng căn phòng có vẻ lạnh lẽo và
Carrie, mặc một chiếc áo hai dây, đang xoa xoa hai cánh tay. Mandy cũng
ăn mặc như thế và họ có vẻ không hài lòng. Một ngày mùa hè ẩm ướt ở
Anh ắt hẳn khiến họ thấy giá rét. Sarah biết cô sẽ phải tìm một thứ gì đó
cho họ mặc nếu không họ sẽ không bao giờ đồng ý bất cứ điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.