MÙA CƯỚI - Trang 353

“Không phải đâu,” Fenella nói nhanh, “những bức cổ xưa hơn nữa

đang được anh trai anh ấy giữ.”

Hugo ghé sang Carrie và thì thầm, “Anh trai cậu ấy là một công tước

đấy.”

Sarah thấy Carrie và Mandy há hốc miệng và cô ước gì Hugo chọn

một tước hiệu nào ít cao quý hơn cho anh trai của Rupert. Kiểm tra các
công tước là việc quá dễ dàng - bởi họ không có nhiều. Tuy nhiên, nếu
mánh khóe này thành công, cô việc gì phải bận tâm chứ?

“Gần đây gia đình tôi đã sa sút hơn,” Rupert nói. “Nào, Carrie, nếu cô

vui lòng chuyển cho tôi đĩa cà rốt kia, tôi sẽ có chỗ để đặt thứ này xuống.”

“Em trai của một công tước thì phải có gia nhân chứ nhỉ,” một luật sư

lẩm bẩm với Sarah.

“Ngày nay thì không có đâu,” Sarah nói, “điều đó đã rất lỗi thời rồi.”

Hy vọng anh ta sẽ biết “lỗi thời” có nghĩa là gì, cô thở dài và nhấp

một ngụm rượu vang khác. Nó rất ngon, cô nhận định, ngay cả khi lớp bụi
này chỉ mới được phủ lên chai rượu, và cô thực sự hy vọng Fenella và
Rupert đã không chi quá nhiều tiền cho bữa trưa này.

“Kem được lấy từ trang trại bên cạnh,” Rupert nói, đặt một cái bình

gần to bằng những cái bình đựng nước xốt lên bàn. “Chúng tôi rất coi trọng
thực phẩm trong vùng và chúng càng đúng mùa thì càng tốt,” anh nói thêm.

“Có nghĩa là nó không chứa calorie?” Carrie hỏi, mỉm cười duyên

dáng.

“Chỉ những calorie có lợi thôi,” Fenella nói. “Dĩ nhiên là không phải

lúc nào chúng tôi cũng ăn như thế này, nếu không thì chúng tôi sẽ béo quay
như heo mất. Nhưng nếu cô định ăn một bữa trưa truyền thống với các món
nướng, thì cô nên biết rõ lai lịch của mọi nguyên liệu cô dùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.