MÙA CƯỚI - Trang 359

công. Cô nghĩ chúng tôi có thể đòi bao nhiêu tiền?”

Sarah nói với anh. “Ái chà,” anh nói. “Hết sẩy.”

Và họ cười với nhau, Rupert bắt tay Hugo và ôm Sarah.

Trên tay cầm những tách trà, họ dạo một vòng quanh ngôi nhà lần

nữa. Mọi người ghi chép và Hugo chụp ảnh từ mọi góc độ. “Hãy nhớ, cô sẽ
muốn một cuốn album về những hình ảnh trước và sau khi ngôi nhà được tu
sửa,” anh nói. “Và có lẽ vài bức ảnh cho một tờ gấp quảng cáo.”

Chỉ đến khi họ được ở riêng bên nhau trong vài phút, Sarah mới quay

sang anh. “Hugo, tôi không biết phải cảm ơn anh bao nhiêu lần mới đủ. Nếu
không có anh, cô ấy sẽ không bao giờ thích nó.” Cô muốn làm một hành
động gì đó để bày tỏ lòng biết ơn của cô và định hôn lên má anh nhưng, đột
nhiên cảm thấy hơi lúng túng, cô dừng sững lại. Cô cũng muốn nói về cuộc
triển lãm của anh. Cô mở miệng định nói với anh rằng cô đã bị ấn tượng thế
nào, rồi bắt gặp ánh mắt anh. Trông anh có vẻ dò hỏi và rõ ràng thích thú,
dù hơi có chút tiếc nuối.

“Hugo...” cô nói.

“Sarah,” anh đáp lại, nhưng trước khi hai người họ có thể tiếp tục,

Rupert quay lại và cơ hội đó biến mất. Cô không thể nhận ra liệu anh có
cảm nhận được rằng cô đang muốn nói gì đó hay không.

“Cô nhất định không ở lại ăn tối à? Có thịt bò nguội và bánh táo

đấy?” Fenella hỏi khi họ đứng trong tiền sảnh.

“Không, thật sự thì, tôi nên về nhà. Đã sáu giờ rồi và tôi còn rất nhiều

việc phải làm,” Sarah nói.

“Cô có thể ở lại qua đêm,” Fenella tiếp tục, “thử những cái giường

trống. Như cô thấy đấy, chúng tôi có tới vài cái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.