MÙA CƯỚI - Trang 392

“Chiếc váy của cô không phải thứ sang trọng nhất,” Natasha nói, hôn

má cô, “nhưng nó là cái váy đáng yêu nhất và trông cô quá duyên dáng khi
mặc nó. Cô may nó ở đâu vậy? Tôi dám chắc nó không phải đồ đi thuê.”

“Ồ, tôi đã tự may nó,” Elsa nói, xua tay.

“Nhưng nó đẹp đến thế cơ mà!” Natasha nói. “Mọi người nghe thấy

không? Cô ấy tự may váy cho mình đấy!”

Lúc này cuộc trao giải đã kết thúc, những người phụ nữ khác tụ tập

lại quanh Elsa và Natasha. Họ quan sát cái váy của Elsa một cách kĩ lưỡng
hơn.

“Đẹp quá. Cô là thợ may chuyên nghiệp à?”

Elsa gật đầu. “Ừm. Tôi chủ yếu làm váy cưới.”

“Cô có mang theo danh thiếp không?” Natasha hỏi.

Elsa đang viết địa chỉ trang web của cô có lẽ là lần thứ mười thì một

phụ nữ nói, “Cô có nhận sinh viên thực tập không? Con gái tôi đang học dự
bị đại học ngành Nghệ thuật nhưng tất cả những gì nó từng làm chỉ là khâu
vá thôi. Nó yêu công việc đó và muốn học về thời trang.”

Elsa cân nhắc. “Mặc dù thi thoảng tôi cũng cần trợ giúp, nhưng tôi

chưa bao giờ nhận sinh viên thực tập. Song tôi sắp có một hợp đồng lớn.
Nếu con gái bà thực sự biết khâu vá thì tốt quá.” Cô nghĩ về tất cả những
viên pha lê sẽ phải được khâu bằng tay. Ít nhất cô có thể thử cô bé đó.

“Chỉ trong hai tuần thôi. Nếu cô đồng ý nhận nó, uy tín của một

người mẹ như tôi sẽ tăng vọt,” người phụ nữ nói. “Kinh nghiệm gần gũi
nhất với công việc nó mong muốn chỉ là làm trong một cửa hàng quần áo.”

“Chà, công việc tôi sẽ giao cho cô ấy cũng chỉ lặt vặt thôi nhưng nó

sẽ liên quan đến những loại vải vóc đáng yêu. Bà hãy bảo cô ấy liên lạc với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.