MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 100

tiếng: “Có thể nào cô ấy vẫn không muốn chấp nhận tôi hay không?”

“Nếu như vậy cậu sẽ bỏ qua à?”

“Dĩ nhiên sẽ không.” Trình Miễn nói chắc như đinh đóng cột, “Tôi chỉ

sợ làm khó cô ấy.”

“Lúc này cần lấy ra khí phách đàn ông của cậu rồi.” Từ Nghi nghiêm

chỉnh gõ lên bàn một cái rồi nói, “Cũng như người lính cầm súng hỏa tiễn,
hiện tại điều duy nhất cậu cần làm chính là đưa Hà Tiêu vào mục tiêu giả,
chỉ cần không ra khỏi phạm vi tầm bắn có thể cho phép người ta có chút
phản ứng và thời gian tiếp nhận chứ sao. Bởi vì cái gọi là mục tiêu không
bắn rơi được, chỉ có là chưa bắn ra đạn ra thôi!”

“Cái ví dụ quái quỷ gì vậy?”

Trình Miễn khẽ mỉm cười. Người lính cầm súng hỏa tiễn đó dùng để

làm gì? Bắn rơi mục tiêu! Hơn nữa, bắn trật thì còn phải quăng súng đi.
Như vậy phân tích ra không phải anh chết thì là cô chết. Không có kết quả
gì tốt!

“Nhóm lên đám lửa này rồi hả?” Từ Nghi cười cười, “Vậy tôi có phải

chuẩn bị bình chữa cháy không? Để nói cho cậu nghe một chuyện khác.”

“Nói mò!”

Từ Nghi hắng giọng một cái rồi nói: “Tôi nghe Chử Điềm nói cuối

tuần này Hà Tiêu phải đi xem mắt.”

Xem mắt?

Trình Miên sửng sờ, phản ứng đầu tiên trở lại chính là cầm chiếc mũ

đội lên đầu đi ra ngoài. Từ thư ký cười vô cùng gian xảo la lên theo phía
sau anh: “Nhắc nhở cậu một câu, cuối tuần này đến lượt tôi nghỉ phép rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.