MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 98

Đó là một ảnh chụp sau khi cô vừa hoán phòng ở đại viện mới. Đại

viện mới không có rừng cây rậm rạp, bóng cây che trời như đại viện cũ,
ánh nắng sáng loáng chiếu xuống khiến cô mở mắt không ra, đành phải
nheo mắt. Đứng bên cạnh cô là bé trai mang vẻ mặt tự nhiên hơn cô nhiều,
nhìn vào ống kính, cười đến rạng rỡ. Trình Miễn đứng bên cạnh cậu bé kia,
vẫn nheo mắt như trước, không biết đang suy nghĩ gì.

Trong nháy mắt thợ chụp hình nhấn nút chụp, bởi vì cô cảm thấy khó

coi nên đem giấu đến tận bây giờ. Hiện tai cuối cùng cũng lấy ra ngoài.

Hà Tiêu nằm trên giường nhìn chằm chằm vào Trình Miễn trong tấm

ảnh một lúc lâu, giọng nói khàn khàn: “Trình Miễn, anh thật đúng là tên
khốn kiếp.”

Làm quân sư tay sai của Trình Miễn, Từ Nghi biết được tin anh xuất

quân không thành đầu tiên.

Ngày đó nhìn Trình đại đội trưởng bị thương trở về đại đội, Từ thư ký

cười thầm hồi lâu. Vốn muốn bày thêm cho anh vài chiêu, có điều là trong
sư bộ bỗng sắp xếp xuống nhiệm vụ công việc, hai người loay hoay chân
không chạm đất, thời gian nói nhảm cũng không có.

Đầu tiên là một tốp lãnh đạo đến kiểm tra quân đội, dễ dàng đối phó

xong thì Đảng Ủy sư bộ lại mở cuộc họp quyết nghị, muốn toàn bộ sư luân
phiên mở rộng huấn luyện dã ngoại, địa điểm là nơi nào đó ở Đông Bắc.
Mệnh lệnh từng cấp từng cấp đi xuống, khi đến chỗ Trình Miễn thì gần như
mọi người ở toàn bộ sư đều biết.

Quân đội dã chiến xuất ngoại huấn luyện là chuyện bình thường, hơn

nữa lãnh đạo sư T gần hai năm đã đổi mới. Dưới nguyên tắc chỉ đạo “Tập
trung tinh thần nắm huấn luyện, toàn tâm toàn ý mưu đánh thắng” của ban
lãnh đạo khóa mới, huấn luyện các chiến sĩ không có nghiêm nhất, chỉ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.