MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 99

nghiêm hơn. Đối với lần này Trình Miễn cũng đã sớm thành quen. Có điều
là khi nhận được mệnh lệnh này, trong lòng vẫn có chút mắng thầm.

Hai tuần lễ, Đông Bắc, binh lính còn vận chuyển bằng tàu lửa quân sự.

Dựa theo truyền thống, tuyến đường tàu lửa quân sự chạy từ thành phố B di
chuyến đến địa điểm huấn luyện cũng phải mấy ngày mấy đêm.

Họp xong, liếc nhìn an bài cụ thể trong văn kiện vừa phát xuống, Từ

Nghi liền không nhịn được cười: “Còn có một tháng nữa là đến tết ta mà
còn lên Đông Bắc làm huấn luyện dã ngoại? Quá cam go rồi.”

Trình Miễn đứng bên cửa sổ phòng họp, nhìn ra ngoài cửa sổ. Hôm

nay ánh nắng thật đẹp, anh ngẩng đầu, nheo mắt nhìn bầu trời xanh thẳm
một chút: “May mắn rồi, chúng ta là thê đội (1) lên đường sớm nhất. Sau
đó nữa nói không chừng sẽ phải vây quanh đống lửa trại trên đỉnh núi Đông
Bắc ăn tết đó.”

(1) THÊ ĐỘI: bộ phận của đội hình được sắp xếp theo bậc thang để

hành động theo thứ tự kế tiếp nhau vì mục đích đã định trong kế hoạch. TĐ
được gọi theo thứ tự hành động trước sau: TĐ 1, TĐ 2… Một đội hình
chiến đấu (chiến dịch, chiến lược) có thể có 1 đến 3 TĐ.

“Nhưng tôi không nghe được cậu có bao nhiêu vui mừng.”

“Vấn đề cá nhân không giải quyết được, không vui mừng nổi.”

Từ thư ký thở dài khoa trương, lại tham mưu cho Trình đại đội trưởng,

“Thỉnh thoảng cậu chịu báo cáo tư tưởng với lãnh đạo, còn phải xem người
ta có chịu nghe hay không, nếu không tất cả uổng công. Người ta thường
nói trước mà làm sau. Quả thật là hành động có kế hoạch rất quan trọng,
nhưng cậu còn phải thuận theo tình thế nữa.”

Dĩ nhiên Trình Miễn cũng hiểu đạo lý này, một khuỷa tay anh chống

lên khung cửa sổ, một tay khác vuốt cái đầu húi cua, tự cười giễu một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.