MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 103

Xem mắt được sắp xếp vào ngày thứ bảy.

Từ trước đến giờ Hà Tiêu luôn đúng giờ, tuy rất không muốn nhưng

vẫn đến quán cà phê đã định trước mười phút. Ngoài dự liệu của cô là đối
tượng xem mắt còn đến sớm hơn cô, đương ngồi ở chỗ cửa sổ cúi đầu hí
hoáy điện thoại di động. Dường như nhận ra có người nhìn anh ta chăm
chú, anh ta từ từ ngẩng đầu thấy được Hà Tiêu, sau đó cười vẫy vẫy tay với
cô.

Thái độ hào phóng, động tác lưu loát, hoàn toàn nhìn không ra là lần

đầu tiên gặp mặt. Thấy Hà Tiêu đi về phía anh ta, anh ta lập tức đứng lên
kéo ghế ra mời Hà Tiêu ngồi xuống.

“Cám ơn.” Hà Tiêu nhếch nhếch môi, có chút mất tự nhiên.

“Đừng khách sáo.” Người đó ngồi xuống theo cô, “Uống chút gì nhé?”

“Tùy anh, tôi không biết chọn gì.”

Cho nên người đó kêu phục vụ, chọn hai cốc hồng trà. Sau khi phục

vụ đi, anh ta mỉm cười nói với Hà Tiêu: “Nói vậy bác gái đã giới thiệu qua
tình huống của tôi rồi, tôi tên Trần Thành Kiệt, năm nay 31 tuổi, dưới tay
có một công ty nhỏ.”

Hà Tiêu sửa sang lại đầu tóc, cũng ngắn gọn giới thiệu mình. Trần

Thành Kiệt yên tĩnh lắng nghe, trong đôi mắt sắc bén ngời sáng có một gợn
sóng nhỏ: “Cô Hà còn trẻ như vậy sao cũng đến….”

Tựa như không đồng ý lắm với cách thức này, Trần Thành Kiệt cũng

kiêng dè không nói đến hai chữ xem mắt.

Hà Tiêu không nghĩ đến anh ta có thể thẳng thắn như vậy, phản ứng

giây lát mới nói: “Sao hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.