MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 104

Trần Thành Kiệt nhận lấy hồng trà, ngược lại vừa đưa ra một vấn đề:

“Cô Hà có ý kiến gì với cách xem mắt này? Trong mắt của tôi, chuyện này
hiện ra vẻ cố ý quá mức rồi, tính mục đích quá mạnh, ngược lại hơi nóng
vội chẳng thành.”

Sau khi Hà Tiêu nghe xong, mơ hồ cảm thấy buồn cười. Trần Thành

Kiệt không hổ là người trà trộn đã lâu trên thương trường, nói chuyện luôn
thích mình đặt ở vị trí đánh phủ đầu người ta. Đáng tiếc cô không phải là
đối thủ hợp tác với anh ta, cũng hoàn toàn không có tính toán phát triển dài
lâu gì với anh ta, cho nên thật sự không cần quá khách sáo.

Hà Tiêu suy nghĩ một chút rồi nói: “Thật sự mà nói tơi không thích

trường hợp như vậy, lần này đến thuần túy là bị ép buộc.”

Cho nên dù cho anh không tình nguyện cũng không cần trút oán giận

lên người của tôi.

Nghe ra lời ngầm của Hà Tiêu, Trần Thành Kiệt bất ngờ nhướng chân

mày, tiếp theo từ từ cười một tiếng: “Thì ra là cùng cảnh ngộ.”

Hà Tiêu hiện lên vẻ mặt “cuối cùng anh đã hiểu.”

Trần Thành Kiệt hơi lúng túng, cả người bỗng thư thả nhẹ nhàng, cũng

thẳng thắn rất nhiều: “Không nói gạt cô, hai năm gần đây là thời kỳ mấu
chốt phát triển công ty tôi, tôi rất khó giành ra tinh lực dư thừa để chăm sóc
cho sự nghiệp và gia đình, cho nên không phải là không muốn kết hôn mà
là không có cách nào.”

Áp lực của Hà Tiêu không có lớn như thế, cho nên cũng hảo tâm nghĩ

kế giúp anh ta: “Có thể nói suy nghĩ của anh cho bác gái.”

“Không dùng được, cụ bà nhà tôi rất cố chấp.” Trần Thành Kiệt lắc

đầu, còn nói, “Hơn nữa tôi cũng rất không thích cách thức này. Cô Hà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.