MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 105

trong mắt tôi kiểu vừa gặp mặt chỉ hỏi đối phương gia cảnh thu nhập như
thế nào rất khó giúp bản thân tìm được một nửa khác lý tưởng.”

Hà Tiêu dựng ngón tay cái với anh, tỏ vẻ ý tưởng lớn gặp nhau.

Sau khi bỏ qua thân phận đối tượng xem mắt, hai người cũng trò

chuyện với nhau rất vui.

Giữa chừng Trần Thành Kiệt đi đến phòng rửa tay, Hà Tiêu rãnh rổi

một mình âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Gần như cô hơi may mắn với thái
độ kiên quyết “nhìn cô không khá” của Trần Thành Kiệt, nếu không trở về
thật đúng là khó tìm được lý do đối phó với bà Điền.

Hà Tiêu bưng cốc uống mấy ngụm trà, nói nhiều lời như vậy thật đúng

là khát. Ánh mắt nhìn xung quanh, hôm nay thời tiết thật tốt, bên ngoài có
không ít người. Hà Tiêu đương suy nghĩ xem sau khi chấm dứt có nên gọi
Chử Điềm ra ngoài đi dạo phố hay không thì có một chiếc xe Jeep đang
chạy thẳng về phía của cô.

Hà Tiêu thoáng cái nhận ra được đây là xe của Chử Điềm, là sau khi

Chử Điềm thi đậu nhân viên công chức ở Tứ Xuyên cha mẹ mua riêng cho
cô ta, chẳng qua là bình thường giao thông thành phố B quá ùn tắc, cô ta rất
ít lái.

Hà Tiêu không nhịn được cười lên, chẳng qua là đến khi xe mở cửa,

sau khi thấy rõ người bước xuống, cô không cười được nữa.

Hà Tiêu nhìn người kia mặc một bộ quân trang, hô lên một tiêng đứng

dậy khỏi chỗ ngồi, hai mắt mở thật lớn. Trình Miễn? Anh, tại sao anh đến
đây?

Theo phản ứng bản năng đầu tiên chính là Hà Tiêu đi ra ngoài, mà giờ

khắc này Trần Thành Kiệt tính tiền xong, nhìn thấy cô liền nói: “Cô Hà, tôi
đưa cô về.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.