MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 106

Hà Tiêu liếc nhìn Trần Thành Kiệt, hai chữ không cần còn chưa nói ra

khỏi miệng thì mái hiên bên kia Trình Miễn đã đẩy cửa vào rồi. Dường như
anh đã sớm chuẩn bị kỹ càng, vừa vào cửa đã kéo cánh tay Hà Tiêu đi ra
ngoài, cũng chẳng thèm nhìn đến Trần Thành Kiệt kia.

Hà Tiêu đứng ngây ra, sau khi kịp nhận ra đã bị anh kéo ra khỏi cửa,

cô cố gắng tránh thoát tay của Trình Miễn, nhưng với chút sức lực nhỏ nhoi
của cô làm sao có thể chống cự được một người đã đi lính tám năm. Cho
nên Hà Tiêu nổi giận: “Trình Miễn, anh buông em ra!”

Trần Thành Kiệt thấy thế không ổn cũng chạy đến, đương muốn ra tay

giúp đỡ thì lại thấy Trình Miễn buông lỏng tay Hà Tiêu ra. Gương mặt anh
tuấn không biểu cảm, giọng nói vô cùng bình thản nói với Hà Tiêu: “Tiếu
Tiếu, em không thể như vậy.”

Hà Tiêu vừa nghe cũng trợn trừng mắt lên. Em, em làm sao chứ?

Trình Miễn liếc nhìn Trần Thành Kiệt lại quay đầu nhìn Hà Tiêu:

“Không phải là theo như em nói sao? Báo cáo kết hôn nhanh chóng có thể
phê duyệt, em còn làm ầm ĩ gì nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.