MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 142

Đây không phải là lần thứ hai bọn họ đến Đông Bắc huấn luyện dã

ngoại. Năm trước Trình Miễn dẫn binh đến một lần, nhưng là ở ba tháng,
còn mang theo tân binh, cho nên khóa huấn luyện dã ngoại có điều quan
tâm và còn dễ dàng một chút.

Lần này đến đây tối thiểu đều là người đã mặc quân trang một năm,

cho nên trong sư an bài khóa huấn luyện cũng ra tay độc ác hơn. Ném bom,
xạ kích, trinh sát đối địch, tập kích đường trường, thỉnh thoảng còn giải
quyết thêm vài cuộc quân dịch đánh lén nho nhỏ, còn có thể sẽ tiến hành
huấn luyện sinh tồn trong hoàn cảnh dã chiến tàn khốc. Tóm lại, hành hạ gì
cũng có.

Mấy ngày tiếp theo các chiến sĩ như bị lột một lớp da. Trong sư cuối

cùng cũng từ bi cho các chiến sĩ nửa ngày nghỉ ngơi, nhưng không thể nghỉ
ngơi hoàn toàn, kéo co, đấu vật, hít đất, các loại tranh tài luân phiên. Đến
buổi tối rốt cuộc yên tĩnh xuống, lại tạm thời tăng thêm một buổi giáo dục
chính trị.

Vốn đây là chuyện của Từ thư ký nhưng từ hôm qua đến giờ tiếng nói

của ngài ta đã bị khàn giọng nói không ra hơi, cho nên buổi giáo dục chính
trị này đại đội trưởng phải gánh trách nhiệm giảng dạy.

Sau khi Trình Miễn lãnh nhiệm vụ, hai tay chắp phía sau, vẻ mặt rất

thoải mái đi dạo trước mặt các chiến sĩ.

"Mấy ngày qua cảm giác thế nào?" Ban đêm yên tĩnh, giọng nói của

anh cũng lộ ra vẻ rất trầm.

Các chiến sĩ thẳng lưng, mắt nhìn phía trước, không có một ai lên

tiếng.

Trình Miễn cười cười: "Tôi biết các cậu mệt chết đi được, nhưng chỉ

có thể nuốt chữ này vào bụng nhịn không nói, vậy thì đáng khen ngợi! Buổi
giáo dục chính trị hôm nay chúng ta không nói đến chính trị, cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.