MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 151

Nhưng Lỗi Lạc lại không nghĩ như vậy, cô ta hơi nghiêng đầu, quay

đầu, rồi xoay người hỏi Hà Tiêu: "Sao mình cảm thấy như cậu đang trốn
mình, tại sao, sợ?"

Bước chân của Hà tiêu hơi dừng lại, cô quay đầu, nhìn thẳng Lỗi Lạc

mười mấy giây, đột nhiên cười: "Lỗi Lạc,đã bảy năm không gặp cậu, sao
cái kiểu vênh vênh tự đắc của cậu vẫn không thay đổi vậy?"

Vẻ mặt Lỗi Lạc hơi động, cố gắng đứng thẳng, hất cằm lên: "Vậy sao?

Mình có lòng tốt nhưng lại bị xem thành kẻ xấu, tùy cậu vậy."

Đột nhiên Hà Tiêu đổi ý.

Cô nhìn Lỗi Lạc, cười nhẹ: "Vậy phiền cậu nhé, bác sĩ Trác."

Lỗi Lạc đưa Hà Tiêu đi khám, đầu tiên là thử máu, sau đó vào khoa

phóng xạ chụp CT. Trong lúc đi khám gương mặt đều lạnh lùng, các bác sĩ
nam vốn là muốn lấy lòng cô ta nhưng cũng không dám lại gần. Tất nhiên
cũng không tránh khỏi bị chỉ trích, nhưng Lỗi Lạc cũng không quan tâm,
bởi vì bản thân cô ta vốn đã là đề tài trong bệnh viện quân y rồi.

Tốt nghiệp đại học quân y, hai tháng trước nhảy dù đến bệnh viện

quân y. Nghiệp vụ ưu tú, dáng người lại đẹp, chưa nói đến việc cha cô ta
còn là tham mưu trưởng quân khu. Có thể nói, chính Lỗi Lạc cũng biết bản
thân mình rất thu hút người khác.

Chỉ là cô rất ít khi cười với người ngoài, đúng kiểu băng sơn mỹ nhân,

ngược lại so với Hà Tiêu ở bên cạnh, dịu dàng hơn rất nhiều.

Hà Tiêu nhìn cô ta đi phía trước, Lỗi Lạc đi rất nhanh, cô không nhịn

được gọi: "Ôi, cậu không thể đi chậm một chút sao?”

Lỗi Lạc nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn cô, tuy vẻ mặt có hơi sốt

ruột, nhưng bước chân vẫn chậm lại: "Khoảng một tiếng mới lấy được kết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.