MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 16

nên Hà Tiêu nghe lời ông nằm chết dí trên giường, nhìn Lão Hà kéo lại rèm
cửa sổ trong phòng, khi ông đóng cửa đi ra thì bỗng gọi ông lại: “Ba, con
muốn hỏi ba một việc.”

“Ừ?”

“Con muốn hỏi…” Hà Tiêu ngồi dậy, nhìn cha mình, vẻ mặt do dự

hiếm thấy “Con muốn hỏi, thành phố B cũng có doanh trại nào trú đóng à?”

Lão Hà như bị cô hỏi khó, ngơ ngác một chút mới trả lời: “E rằng có

không ít, một bộ tư lệnh căn cứ pháo binh, ngoại ô thành phố có trụ sở huấn
luyện không quân, đúng rồi, còn có….” Ông nhớ ra gì đó cười nói, “Không
phải ba đã nói với con rồi sao? Khi ba đi lính chưa hết năm đầu tiên, quân
đội tuyển lính năm đó trú đóng ở thành phố B.”

Hà Tiêu cười nhạt: “Dạ, ba nói rồi, con quên mất.”

“Bỗng nhiên hỏi cái này để làm gì?”

“Không có gì.”

Khẽ mỉm cười, Hà Tiêu nằm xuống lại.

Hà Tiêu trôi qua trong trằn trọc suốt thời gian từ trưa đến tối. Ngày

hôm sau cô rời giường thật sớm. Trong lúc rảnh rỗi liền chuẩn bị bữa sáng
cho người nhà.

Lúc bà Điền – Điền Anh mẹ cô ngáp bước vào phòng bếp, Hà Tiêu đã

chuẩn bị xong cháo và chút thức ăn, bánh quẩy cũng được mua ở dưới lầu.

“Sao thức sớm vậy?” Điền Anh vuốt tóc con gái khẽ hỏi.

“Tỉnh rồi nên thức dậy.” Hà Tiêu xoay đầu liên tục không muốn cho

mẹ thấy mắt cô thâm quầng, “Con đã chuẩn bị xong bữa sáng, mẹ và Lão
Hà nhớ ăn, con đi làm trước đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.