MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 17

“Con không ăn hả?”

“Con mang theo ăn trên đường, đơn vị bắt tám giờ rưỡi phải có mặt,

không đi lại đến trễ.” Hà Tiêu mặc áo khoác xong, cười hôn phớt lên mặt
Điền Anh “Buổi tối nói Lão Hà làm món ngon cho con.”

Ra khỏi cửa, Hà Tiêu nhìn đồng hồ một chút, mới chỉ có bảy giờ hơn.

Cơ quan cô làm việc ở một khu trong trung tâm thành phố B, từ nhà đến cơ
quan phải chuyển hai lần tàu điện ngầm. Mà thời gian Hà Tiêu đến thành
phố B không lâu, vẫn chưa quen cảnh chen chúc như cá hộp trong xe điện
ngầm, cho nên cô thà đi sớm nửa tiếng ngồi giao thông công cộng.

Hà Tiêu học đại học ở một thành phố thuộc tỉnh khác, hai tháng trước

thi đậu công chức đến cơ quan trung tâm thành phố B. Cô và mẹ Điền Anh
cùng đi đến thành phố B, năm năm trước một mình Lão Hà ở thành phố B.
Ông ở nơi này buôn bán linh kiện xe hơi, tuy nói không quá giàu có, nhưng
cũng sống an nhàn sung túc. Thừa dịp Hà Tiêu tốt nghiệp đại học tìm việc
làm nên cả nhà mới đến thành phố B.

Thời gian đến cơ quan vẫn còn sớm, Hà Tiêu liền đi thay quần áo. Chử

Điềm dùng chung tủ đồ với cô cũng đã đến, thấy cô đi vào lại liên tục nháy
mắt với cô không ngừng. Nhất thời Hà Tiêu có một dự cảm xấu, cô quay
người muốn đi nhưng đã trễ.

“Không cho đi!” Chử Điềm ngăn ở cửa, ánh mắt long lanh nhìn cô:

“Thành thật khai báo, sao ngày hôm qua bỏ chạy?”

Hà Tiếu máy mắt, mặt không đổi sắc nói: “À, mình chợt nhớ đến Lão

Hà buổi trưa làm mì sốt thịt, muốn trở về nếm thử xem.”

“Lời này cậu lừa con nít còn không được nữa là.” Chử Điềm không tin

“Nói, anh chàng sĩ quan hôm qua là ai, cậu thấy anh ta sao lại phải bỏ
chạy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.