MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 19

cáo tình trạng công việc, trước khi bước vào còn cố ý chỉnh sửa lại tác
phong ăn vận.

“Phó doanh trưởng.” Trình Miễn chào một cái.

“Về rồi à?” Chu phó doanh trưởng đang loay hoay với chậu hoa của

ông, không bớt thời gian liếc qua anh không một cái, “Chuyến này vẫn
thuận lợi chứ?”

Trình Miễn cảm thấy buồn cười, anh tháo mũ xuống, thoáng cái ngồi

xuống giường xếp mà Chu phó doanh trưởng còn chưa kịp xếp lại: “Tạm
được.”

“Không phải là thời gian nghỉ ngơi ai cho phép cậu ngồi lên giường?”

Chu phó doanh trưởng nói lạnh lùng, “Đứng lên.”

Đến thật rồi, Trình Miễn lập tức đứng thẳng người. Chu phó doanh

trưởng đi vòng qua phía sau anh, vừa đánh giá tác phong quân đội của anh
vừa răng anh: “Lúc ấy sắp xếp nhiệm vụ cho cậu không phải là cậu xem
thường sao? Hiện tại sao lại để tôi thấy dáng vẻ thế này? Người cũng bỏ
trốn mà còn vui vẻ nói tạm được à?”

“Báo cáo phó doanh trưởng, chúng tôi đã tìm được người, nhiệm vụ

cũng hoàn thành đúng thời hạn.” Trình Miễn đứng thẳng, giọng nói rõ
vang.

“Nhiệm vụ hoàn thành và phạm sai lầm là hai việc khác nhau! Tại sao

không gọi điện thoại về đội kêu người hỗ trợ?”

Gương mặt căng thẳng của Trình Miễn cuối cùng cũng nở ra một nụ

cười xấu hổ: “Đây không phải là sợ việc rầy rà làm lớn lên sao?”

“Làm lớn? May là cậu tìm được người, nếu không được thì không

phải chỉ xử phạt là có thể giải quyết xong chuyện đâu, bắt cậu cởi quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.