MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 21

đến ông lại giận, “Thằng nhóc này, nếu không phải mẹ cậu, tôi còn không
biết là Trình phó tư lệnh đã điều đến thành phố B được hai tháng rồi.”

“Cũng đâu phải là chuyện lớn lao gì.”

Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trên mặt Trình Miễn lại có một nụ

cười. Cha của anh cho đến này vẫn là người khiến anh sùng bái và kiêu
hãnh.

Ra khỏi cửa phòng làm việc của lão Chu, Trình Miễn quay người vào

nhà tắm. Rửa sạch bụi bặm trên đường, đổi bộ quần áo sạch sẽ, đi đến nhà
xe lấy xe.

Khi đi qua thao trường, đội lính trinh sát đang chơi bóng với đội cảnh

vệ, Trình Miễn giúp nhặt bóng ném lại, nhìn thấy đội trưởng đội cảnh vệ
đứng bên cạnh xem cuộc thi, anh cho lính của mình lên chọc tức: “Nếu như
chiến thắng đội cảnh vệ, khuya hôm nay tôi sẽ bảo sĩ quan hậu cần làm
thêm thức ăn cho các cậu.”

Các chiến sĩ kêu lên ồn ào chạy hăng hái, đội trưởng cảnh vệ ra vẻ

khinh thường: “Cậu có phần tự tin rồi, tôi cũng không tin lính của tôi không
thể trừng trị cậu.”

Trình Miễn cười cười ra vẻ không quan trọng: “Tôi cũng phải cám ơn

cậu tiết kiệm tiền ăn uống giúp tôi rồi.”

Đội trưởng đội cảnh vệ bị lời nói của anh làm nghẹn họng, Trình Miễn

vỗ vỗ bờ vai của anh rồi đi xa.

Kể từ khi cha được điều đến thành phố B, Trình Miễn vẫn chưa về nhà

lần nào. Lái xe hai tiếng mới đến cửa đại viện. Không nghĩ rằng còn gặp
phải một người lính tích cực, không nhận ra giấy phép xe của anh thì không
chịu để cho anh vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.