MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 168

thế này thì có bao nhiêu người yêu thích cơ chứ? Dùng đầu ngón chân suy
nghĩ cũng biết là không đến lượt mình.”

Hà Tiêu bỗng nở nụ cười: “Điềm Điềm, xem ra cậu rất hiểu anh ấy,

làm sao có thể nghĩ anh ấy nông cạn như vậy? Bằng vào gia cảnh tướng
mạo, là có thể chân chính hiểu biết một người sao?". Liếc Chử Điềm một
cái, Hà Tiêu nói tiếp: “Theo mình thấy thì Từ Nghi không phải không có ý
với cậu, có lẽ vì cậu xuất hiện quá bất ngờ, nên anh ấy còn chưa có chuẩn
bị tâm lý.”

“Việc này thì cần gì phải chuẩn bị tâm lý chứ?” Chử Điềm có chút uất

ức, “Giống như khi đánh giặc, chẳng lẽ lúc quân địch đến đánh còn phải
thông báo cho quân ta một tiếng, để chúng ta chuẩn bị sẵn sàng ư? Hơn
nữa, mình cũng không nghĩ như thế là nông cạn, mình suy nghĩ nhiều về
anh ấy như vậy, nhưng anh ấy cũng không cho mình cơ hội mà.”

Hà Tiêu không thể làm gì khác hơn đành thở dài: “Nói thật, mình cũng

không hiểu được anh ta.”

Chử Điềm có chút uể oải không hiểu: “Đều là phụ nữ, tại sao mình lại

bị đối xử kém hơn cậu nhiều như vậy?”

“.....” Hà Tiêu im lặng một phút rồi hỏi nhỏ: “Điềm Điềm, Tết Nguyên

Tiêu có muốn đến quân khu cùng với mình không?”

“Không đi!” Người nào đó quả quyết cự tuyệt.

“Thật không đây?” Hà Tiêu Gì tiêu liếc mắt nhìn cô nàng, bày tỏ rất

hoài nghi.

"Không, không đi!" Chử Điềm tuy có hơi dao động, nhưng vẫn là rất

kiên quyết.

"Được rồi, xem như mìnhchưa nói."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.