MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 169

Hà Tiêu lật người, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi. Chỉ là không bao lâu,

người phía sau liền bắt đầu xao động. Trằn trọc trở mình, vật lộn lại giãy
giụa, Hà Tiêu rốt cuộc nghe được Chử Điềm thông suốt kêu lên: "Trời ạ,
mặc kệ, đi thì đi! Mình không tin là không bắt được anh ta!"

Hà Tiêu bật cười.

15 tháng giêng vừa đúng là thứ bảy.

Tình hình giao thông cũng không tính là quá tốt, sáng sớm liền có

tuyết rơi, đến gần tối thì có vẻ rơi nhiều hơn. Chỉ là với thời tiết này cũng
không ngăn được mọi người ăn tết vui vẻ, trong nội thành cấm bắn pháo
hoa, rất nhiều người liền lái xe tới ngoại ô, đường xá rất hỗn loạn.

Chử Điềm mở cửa xe jeep, từ từ đi theo đội ngũ phía trước đang di

chuyển, ra khỏi nội thành xe chạy nhanh hơnrất nhiều. Chỉ một tiếng đồng
hồ đã đến cổng chính nơi sư đoàn T đóng quân

Thường ngày đây là nơi nghiêm túc, trang trọng, bởi vì lễ mừng năm

mới nên không khí vui mừng, bầu không khí cũng nhất thời nhu hòa không
ít. Hai người chờ xe dừng hẳn, xuống xe đợi gần mười phút, mới có người
vội vã chạy tới.

Chử Điềm mặc áo khoác ngoài, nhịn không được dậm chân: "Liên

trưởng Trình, thật không nghĩ đồng chí lại như vậy, tôi từ xa xôi mang Hà
Tiêu đến cho đồng chí, đồng chí lại bỏ rơi chúng tôi như vậy sao?"

Trình Miễn nhanh chóng nắm tay Hà Tiếu sưởi ấm cho cô, mỉm cười

nói với Chử Điềm: "Tạm thời đang có cuộc họp, xin lỗi, mời vào bên
trong."

Được nể đủ mặt mũi, Chử Điểm rất uy phong ngẩng đầu ưỡn ngực lên

đi vào nơi đóng quân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.