MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 171

lúc nào."

"Tôi mới không muốn gặp anh ấy." Chử Điềm nói lời trái lòng, ngồi

một lúc ở trên giường, vừa nhìn lại là giường của Từ Nghị, lập tức nóng
nảy đứng lên, tức giận đi ra ngoài.

Hà Tiêu cũng có chút băn khoăn, dù sao cũng là cô muốn mời Chử

Điềm tới. Mắt thấy Chử Điềm đi ra ngoài, cô quay đầu lại hỏi Trình Miễn:
"Chỉ đạo viên Từ sẽ không bởi vì Điềm Điềm đến mới đi ?"

"Thật không phải, hàng năm đến lúc này anh ấy đều không có ở đây."

"Tại sao?"

"Bởi vì ——" Trình Miễn do dự một lát, "Hôm nay là ngày giỗ của

anh trai cậu ấy."

Hà Tiêu lấy làm sợ hãi, mở to hai mắt nhìn Trình Miễn.

Trình Miễn đưa khăn bông nóng cho cô, ngẩng đầu chống lại tầm mắt

của cô, khẽ mỉm cười: "Từ Nghi bởi vì chuyện tham gia quân ngũ nên náo
động trong nhà một phen , nhà cậu ấy có điều kiện rất tốt, lúc cậu ấy mới
chỉ là đồng chí bộ đội nhỏ, cha của cậu ấy không chỉ một lần đến gặp sếp
của bọn anh yêu cầu cho Từ Nghi chuyển nghề, cho đến khi có một lần cậu
ấy nổi giận thật sự thì trong nhà mới thôi. Sau đó cậu ấy đều ở tại quân khu,
chỉ có đến ngày giỗ của anh trai cậu ấy mới về nhà."

Hà Tiêu nhận lấy khăn bông, nhỏ giọng hỏi: "Vậy anh trai anh ấy sao

lại ——"

Chết - cái chữ này, cô nói không nên lời.

"Chỉ biết là sự cố, hỏi nhiều hơn nữa là trái với thủ tục giữ bí mật rồi."

Nói xong thuận tay sờ sờ cái mũi của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.