MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 173

Trình Miễn dẫn cô đi về phía trước, Hà Tiêu giương mắt nhìn ra xa,

dừng lại bước chân: "Đúng rồi, Điềm Điềm đi đâu vậy? Thời gian đã qua
lâu như vậy mà cũng không thấy cô ấy."

Vừa dứt lời, chỉ thấy Chử Điểm từ phòng bếp chui ra, sắc mặt đỏ rực,

bước chân bất ổn. Phía sau là lão bếp trưởng Chu, chỉ thấy lão Chu gương
mặt đau khổ, muốn đưa tay đỡ cô, lại bị cô đẩy ra.

Trình Miễn lập tức gọi lão Chu vào, khuôn mặt mập mạp của lão Chu

cũng nhăn thành bánh bao: "Khi đó chúng tôi đang nấu thức ăn, cô gái này
bất ngờ đi vào, nhất quyết đòi rượu trắng. Tôi nghĩ cô ấy là người nhà của
ai đó, nên đưa cho cô ấy cầm một chai, không ngờ cô ấy liền mở nắp chai
ngửa đầu uống. Sếp không nhìn thấy tư thế kia đâu, cô ấy còn mạnh hơn
liên trưởng!"

Trình Miễn nháy mắt giật mình, vội vàng cắt đứt lão Chu: "Uống bao

nhiêu?"

Lão Chu đưa ra ba đầu ngón tay: "Ba chai.”

Ba chai?

Hà Tiêu cũng cảm thấy giật mình, ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ nhìn

Chử Điểm, thấy cô đi giầy cao gót dáng vẻ say lảo đảo, vội vàng đi lên
trước đỡ cô.

Chử Điểm mở to mắt mông lung nhìn Hà Tiêu một cái, nhận ra là

người quen, cười ha ha, vỗ vỗ bả vai của cô: "Tiêu, cậu...cậu đừng lo lắng.
Nếu, đã đến đâyrồi, thì phải chơi thật vui!" Nói xong đẩy cô ra, lao thẳng
tới bàn chủ tịch lâm thời, tiểu trung đội trưởng Giang Hải Dương đang ở
phía trên bận việc, bị Chử Điềm lao đến mạnh mẽ liền sợ hết hồn, còn chưa
kịp trốn chút nào, đã bị Chử Điềm bổ nhào đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.