MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 179

Trình Miễn liếc anh một cái: "Nếu cậu tiếp tục nhiều chuyện như vậy,

tôi sẽ đề nghị lão Chu cho cậu tới ban cấp dưỡng đi cho heo ăn."

Liên trưởng đang uy hiếp đó!

Giang Hải Dương im lặng ngay lập tức, ngượng ngùng nở nụ cười đưa

mắt nhìn hai người bọn họ đi ra ngoài.

Tất cả mọi người vẫn còn ở phòng ăn ăn mừng ngày lễ, nên có rất ít

người đi bộ ở bên ngoài.

Tuyết có xu hướng rơi nhiều hơn, rơi xuống nhẹ nhàng, trải đầy trên

mặt đất, im ắng mà yên tĩnh .

Hà Tiêu đi ở phía trước, Trình Miễn chậm rãi đi theo, thấy cô càng đi

càng nhanh, mới lên tiếng gọi cô lại. Hà Tiêu bước chân dừng lại một chút,
một lúc sau mới xoay người lại, vốn dĩ cánh môi có màu hồng nhàn nhạt
nhưng lúc này đây lại đỏ rực rỡ.

" Trình Miễn !Anh cố ý phải không?"

"Nói oan cho anh rồi." Trình Miễn kêu oan, "Đây là nụ hôn đầu của

anh đó!"

Nhìn vẻ mặt, hình như còn rất đáng tiếc. Quả thật Hà Tiêu không biết

phải nói gì với anh nữa, cô cũng chưa kêu ủy khuất mà.

Vừa nghĩ tới nụ hôn đầu của hai người bị công khai như vậy, Hà Tiêu

vừa bực mình vừa buồn cười, cô liếc mắt nhìn Trình Miễn một cái, giờ phút
này không cần lên tiếng, hai gò má đỏ bừng của cô đã nói lên tất cả.

Có người không biết điều, được voi đòi tiên hỏi: "Em cũng là lần đầu

tiên?"

"Làm sao? Không được ah...?" Hà Tiêu tức giận, trừng lại anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.