MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 181

chuyện tốt."

Trình Miễn cũng không muốn nói nhiều với cô, đúng lúc này thì Hà

Tiêu kéo kéo tay áo của anh, nói muốn về nhà. Anh đã đồng ý rồi, hai
người đang định đi, thì bị Lỗi Lạc gọi lại.

"Ngồi xe mình đi, hôm nay mình lái xe tới." Lỗi Lạc tỏ vẻ vô tội nhìn

Trình Miễn, "Hơn nữa, anh có thể đưa cậu ấy về à?"

Đúng là Trình Miễn không thể đưa cô về, nhưng mà anh cũng không

muốn làm phiền Lỗi Lạc.

Ngược lại Hà Tiêu, cô suy nghĩ một chút, nói với Trình Miễn: "Ngồi

xe Lỗi Lạc trở về cũng tốt, Điềm Điềm uống nhiều như vậy, cũng không
thể lái xe."

Trình Miễn trầm ngâm trong chốc lát: "Thế cũng tốt, xe cứ để ở đây,

có thời gian anh sẽ đưa qua cho em, chờ điện thoại của anh." Ngược lại anh
dặn dò Lỗi Lạc, "Tuyết rơi nhiều, đi đường cẩn thận."

Lỗi Lạc có chút thụ sủng nhược kinh: "Ngài yên tâm."

Bởi vì hôm nay có nhiều người ra ngoài, cho nên từ nơi đóng quân đi

ra, đèn đường rất là sáng.

Lỗi Lạc mắt nhìn về phía trước chăm chú lái xe, Hà Tiêu yên lặng

ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, Chử Điềm ngủ say ở ghế sau. Không khí yên
lặng đến quỷ dị, do dự một chút, Hà Tiêu hạ kính cửa sổ xuống.

Lúc này Lỗi Lạc Liếc mắt nhìn cô, "Hít thở không khí một chút thì

được, chứ đừng để lúc về bị cảm lại phải đến bệnh viện của bọn mình."

Hà Tiêu nhẹ nhàng cười một tiếng, "Mình còn không để ý, cậu lo lắng

làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.