MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 226

Nói xong hai người đều nở nụ cười.

Triệu Tố Uẩn vừa mới phẫu thuật xong, nên sau khi nói chuyện

thường mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi, mỗi lần Hà Tiêu đều là nhìn bà ngủ rồi
mới rời đi. Tối nay Triệu Tố Uẩn ngủ hơi trễ, Hà Tiêu đắp kín chăn cho bà,
rồi nhìn đồng hồ đeo tay, đã chín rưỡi rồi. Cô gọi hộ lý tới, lại sợ quấy rầy
Giáo sư Triệu nghỉ ngơi, tự mình đi đến phòng tắm công cộng rửa hộp giữ
nhiệt, chuẩn bị về nhà. Khi quay lại phòng bệnh, thì nhìn thấy hộ công ngồi
trên ghế dài ở hành lang ngoài phòng bệnh.

Hà Tiêu hỏi: "Sao vậy ạ?"

Người hộ lý cười híp mắt chỉ chỉ bên trong: "Có người đến chăm sóc

Giáo sư Triệu rồi."

"Ai vậy?"

Hà Tiêu hỏi, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Cửa vang lên một tiếng cọt kẹt, khiến người trong phòng quay đầu ra

nhìn. Bốn mắt nhìn nhau, Hà Tiêu thấy được một cặp mắt sáng ngời quen
thuộc.

Là Trình Miễn. Một thân quân áo dã chiến ngay ngắn, vẻ ngoài anh

tuấn cũng không giấu được khuôn mặt mệt mỏi của anh. Chỉ có cặp mắt
kia, mỗi lần thấy cô, đều ấm áp mà có hồn.

Sau khi sững sờ, theo bản năng Hà Tiêu lui về phía sau mấy bước.

Trình Miễn nghĩ rằng cô muốn bỏ đi, vội vàng đi tới, giữ cánh tay của cô:
"Tiếu Tiếu."

"Nói nhỏ một chút." Hà Tiêu vội vàng xoay người, nhìn vào trong

phòng, mới nói, "Giáo sư Triệu mấy ngày nay đều ngủ không ngon, thật vất
vả mới ngủ được , anh đừng đánh thức dì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.