MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 239

Trừ khu nhà bên ngoài thì trong đại viện vẫn giữ lại phần lớn các

phòng. Rạp chiếu phim, sân bóng rổ, hội trường còn có kho hàng. Hà Tiêu
nhìn những thứ này, chân chính nhớ lại giống như lúc còn bé. Giống như cô
có thể ngồi ở sân bóng rổ, đếm kiến nhìn các chiến sĩ thi đấu vui vẻ, còn có
thể đợi đến mùa đông cùng các chiến sĩ ném tuyết. Tháng tám hàng năm
nghe đoàn văn công nữ tập hát, cùng các bạn nhỏ ở trong sân huấn luyện
chơi xà đơn xà kép, đợi lão Hà tan việc rồi cùng ông về nhà…..

Lúc ấy bởi vì ham chơi, mùa hè năm nào cũng bị rách đầu gối, cô đều

bị đưa đến phòng y tế bôi thuốc tím trừ độc, những lúc như vậy thường
khóc ầm ĩ lên. Bây giờ nghĩ lại, cô cũng cảm thấy loại vết thương đó cũng
là một niềm hạnh phúc.

"Tiếu Tiếu?"

Trình miễn chạm tay cô, Hà Tiêu hồi hồn, nhìn anh, cười nhẹ nhàng.

Đi dạo xong hơn nửa viện, bọn họ lại trở về điểm xuất phát. Nơi này

có hệ thống các khu nhà, gồm cả đại viện quân khu và khu làm viêc, từ đầu
đến cuối theo thứ tự là khu thông tin, từ khu một đến khu năm là khu pháo
binh, cuối cùng là khu đại viện. Ngoài ra còn có nhiều phân đội và căn cứ
pháo binh, tất cả đều nằm trong thị trấn nhỏ này, còn nơi này là Bộ tổng Tư
lệnh lữ đoàn pháo binh.

Hà Tiêu nhìn những khu nhà kia, nói: «Lão Hà từng nói, tân binh mới

đến là ở khu thông tin, cũng chính là khu bên trái khu này. Đến thời điểm
bộ đội thay quân, cha em nói ra quân, vào cơ quan làm việc, cũng chính là
phía sau khu nhà này. Từ đầu đến cuối, duyên phận của cha em với đại viện
này cũng chấm dứt."

"Anh nghe cha nói, chú Hà cũng đã ở nơi này vài chục năm."

"14 năm. Có thể nói, bao nhiêu tuổi thanh xuân cha em cũng hiến tặng

hết cho bộ đội."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.