MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 257

Trình Miễn đỡ Tôn Nhữ Dương lên, cởi trói cho cậu ta. Tiểu đội

trưởng trói người rất kỹ thuật. không quá chặt nhưng cũng không thể thoát
được

Tông Nhữ Dương sững sờ nhìn động tác của anh, đến khi đôi tay được

tự do, cảm xúc đột nhiên tụt dốc, vùi mặt vào lòng bàn tay: «Liên Trưởng,
tôi không muốn làm bộ đội như thế này nữa. "

«tại sao?"

«Không có ý nghĩa. ở đây mỗi một phút cũng không có ý nghĩa gì, tôi

không thích bộ đội, không có cách nào miễn cưỡng làm chuyện mình
không thích."

«Vậy sao lúc đầu còn tham gia?"

«Là cha tôi." Tôn Nhữ Dương ngẩng đầu lên, lau khuôn mặt đầy nước

mắt của mình. «tôi không nghĩ đến cha sẽ không cho tôi đến. cả đời cha tôi
đều lãng phí ở nơi này, quanh năm suốt tháng cung chỉ về được vài lần, mẹ
tôi là người ngốc nghếch mới đi theo cha. Bây giờ còn người con gái nào
nguyện ý gả cho người đàn ông như vậy chứ?"

Trình Miễn nghe lời nói của cậu ta, trong lòng có một cảm giác uất

nghẹn: «đừng nói với tôi, cậu không muốn làm lính là vì bạn gái cậu đá
cậu?"

Đối mặt với ánh mắt muốn giết người của Liên trưởng, Tôn Nhữ

Duowg cảm thấy nếu mình nói đúng thì chắc chắn sẽ phải chết tại chỗ.

Trình Miễn lại hỏi: «Cậu muốn đi ra ngoài, có phải là muốn hẹn bạn

gái không?"

Tôn Nhữ Dương sợ hãi, gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.