MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 267

"Dì biết con không hiểu lí do." Điền Anh cắt đứt lời của anh, "Từ nhỏ

con đã lớn lên ở đại viện bộ đội, lại là con trai, có thể con không thể hiểu
được. Nhưng con hỏi mẹ con xem, bà ấy có thể hiểu rõ được tất cả ."

"Con chưa từng nghe thấy mẹ con oán trách gì cả."

"Đó là do mẹ con hiền lành. Mấy năm ở cùng đại viện, dì rất khâm

phục bà ấy, có lúc nghe bà ấy nói chuyện, cũng rất hâm mộ. Từ khi còn bé
điều kiện gia đình con đã tốt, mẹ con cũng không quá vất vả khi chăm sóc
con, không giống như dì, khi bác Hà của con phục vụ quân đội ở bên ngoài,
dì chỉ có thể chăm sóc Tiếu Tiếu một mình, thời gian đáng buồn đó, dì thật
sự không muốn nhớ lại."

"Dì, con hiểu ý của dì." Trình Miễn nói, "Chỉ là tình huống bây giờ

không giống như trước, con tin tưởng, con sẽ không để Tiếu Tiếu chịu khổ
như vậy."

"Bảo đảm không không có tác dụng chàng trai ạ." Điền Anh thở dài,

"Bây giờ con ở thành phố B, nhưng nếu một ngày nào đó con phải chuyển
đi thì sao? Tiếu Tiếu có muốn đi cùng với con hay không? Nếu như đồng ý
thì công việc của nó sẽ như thế nào? Nó mang thai thì sẽ làm thế nào? Đứa
bé xảy ra chuyện mà con không ở nhà, chúng ta lại không thể tới chăm sóc
thì phải làm sao? Nếu như nó không đi cùng, các con cứ cách xa nhau như
vậy à?"

Những câu hỏi đưa tới nhanh chóng, Trình Miễn không nhịn được

phải im lặng.

"Đừng cảm thấy những chuyện này sẽ không xảy ra, con đang trong

quân đội, nếu muốn lên trên, những điều này đều không tránh được. Nhìn
ba con mà xem, trong nhà cũng không phải là không có người, nhưng phải
thuyên chuyển công tác bao nhiêu lần mới đến được vị trí ngày hôm nay.
Con và ông ấy có gì khác nhau chứ? Hơn nữa, quân đội là đâu? Dì ở đó chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.