MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 265

Lão Hà ồ một tiếng, hả hê nói với Điền Anh: "Bà xem, tôi không hề

nói sai, chàng trai này chính là Trình Miễn. Mặc dù mấy năm rồi không
gặp, nhưng vẫn có thể nhận ra được."

Bà Điền đẩy kính mắt trên mũi một cái, tỉ mỉ quan sát Trình Miễn một

lúc, thấy anh hơi khẩn trương. Sau đưa giỏ thức ăn cho Hà Húc Đông, nói
với ông: "Lão Hà, ông đi chỗ khác đi một lúc đi, tôi nói chuyện với cậu ta
một chút."

Nghe vậy, Trình Miễn và lão Hà đều sửng sốt.

Lão Hà đưa mắt ra hiệu cho bà, để bà đừng làm loạn. Bà Điền giả vờ

tức giận đẩy lão Hà, sau đó lại dặn dò, "Bảo ông đi thì đi đi, đừng vội lên
lầu."

Trình Miễn hiểu ngay lập tức, nhìn bóng lưng lão Hà biến mất ở đầu

hành lang, anh Tiếu Tiếu với Điền Anh, lễ phép hỏi: "Bác gái, chúng ta đi
đâu nói chuyện ạ?"

Điền Anh nhìn anh một cái: "đi tới phía trước một đoạn thôi."

Trình Miễn mời Điền Anh lên xe, lái xe đến một gốc cây to cách

chung cư khoảng 100m thì dừng lại, tắt máy. Điền Anh ngồi ghế bên cạnh
tài xế, thỉnh thoảng quan sát anh, nhất là bộ quân trang của anh.

"Dì nhớ năm ấy khi ba Tiếu Tiếu chuyển nghề, con mới đi học ở

trường quân sự? Hiện tại, mới bảy tám năm thôi mà đã là Thượng úy rồi.
Con từ đơn vị công tác đến đây à?"

"Bây giờ con là liên trưởng của doanh trinh sát ở quân khu B thuộc

binh đoàn T. Đang ở ngoại ô thành phố B, đi xe mất khoảng hai giờ đồng
hồ ạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.