nói, «Trước kì thi tốt nghiệp trung học ba tháng, em bị bệnh chán học rất
nghêm trọng. "
Học ky hai lớp mười hai, vì nguyên nhân mất ngủ và bệnh viêm khớp,
Hà Tiêu chuyên đến gần trường học. Khi đó chỉ cách thời điểm thi tốt
nghiệp trung học khoảng hơn một trăm ngày, tất cả học sinh đều tập trung
học tập trong không khí đè nén khẩn trương đặc biệt, Hà Tiêu chuyển đến
ngày thứ hai thì tiến hành thi năm cấp trong một tháng»
Tiến độ học tập không được liên tục, Hà Tiêu hầu như không có sự
chuẩn bị, phó mặc đi thi, thành thích ngược lại dự đoán của mọi người, cả
năm cấp đều đứng đầu.
Chủ nhiệm lớp lúc ấy vô cùng vui mừng, Khả Đồng bạn cùng lớp với
cô bị áp lực rất lớn vì chuyện này. Cô ấy vốn là bạn cùng bàn ở năm đầu
tiên, vì chuyện này đã không nói chuyện với cô, hơn nữa nhưng lúc cô
chăm chỉ học tập thì lại nói mấy câu chê cười cô, những bạn học khác nhìn
thấy cô cũng rất ít khi chào hỏi cùng cô, hầu như không có ai xem cô tồn
tại.
Sau đó Hà Tiêu không chịu nổi sự dặn vặt của bạn cùng bàn cô tự
mình ngồi lên bàn đầu, bỏ qua tất cả không khí học tập quỷ dị, nhịn đến khi
thi tốt nghiệp trung học. Chính vì vậy, thành tích dĩ nhiên là không tốt.
" Sau đó em suy nghĩ, có lẽ lúc đầu tất cả mọi người đều không sai,
mọi người đều vì áp lực của kì thi tốt nghiệp trung học làm điên lên. Thế
nhưng khi nhận được kết quả thi, lúc ấy em không nhịn được đã khóc to
một trận. "
" Em có ghét các bạn học đó không ?" Trình Miễn nhìn cô, nhẹ giọng
hỏi.
" Tiếc hơn nữa, là em không đậu được trường em muốn học, một năm
liền còn không có dũng khí quay lại. "