MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 281

Sau đó, trình Miễn lại tìm lão Mã và lãnh đạo trong sư đoàn mấy lần.

Lão Mã bị anh làm phiền gần như hỏng mất, cuối cùng không đợi anh mở
miệng, xua anh ra ngoài nói: "Cho dù không xảy ra sự việc này, thì cuối
năm Trương Lập Quân cũng không ở lại bao lâu. Bây giờ mượn chuyện
này, trên danh nghĩa chỉ nhớ điều lớn hơn, đến cuối năm để cậu ta đi, ai
dám nói là vì chuyện đánh nhau ? tóm lại chuyện này đến đây coi như
xong, nếu chuyện này động tĩnh quá lớn, nói không chừng còn có liên quan
đến cả tôi và cậu, TRình Miễn, cậu nghĩ cho rõ ràng ! "

Cuối cùng vẫn là Trương Lập quân tới tìm anh.

"Liên trưởng, thôi. Bản thân tôi cũng có lỗi, hơn nữa nếu không có

chuyện như vậy, thì lú đó tôi cũng chuẩn bị giải ngũ." Trương Lập Quân
nói, «thân thể mẹ tôi không được tốt, tôi phải trở về cưới vợ cùng cô ấy
chăm sóc bà. Hiện tại, đồng hương của tôi cũng hy sinh ở quân đội, bây giờ
đến cha mẹ của anh ấy, tôi cũng phải cố gắng tận tâm."

Trình Miễn suy nghĩ khuyên cậu ta đừng có vội , nhưng dáng vẻ

Trương Lập Quân cũng không hê vội vàng, ngược lại thì rất binh thản và
bình tĩnh. Có thể thấy được, cậu ta thật sự muốn đi.

Trình Miễn nói không ra lời, phất tay một cái, để cho anh ta đi về. Một

thân một mình đứng dướng ánh mặt trời chói chang ,quay về chỗ lão Mã
vừa nói với anh câu nói kia : "Không nên quá cố chấp."

Không nên quá cố chấp?

Trình Miễn híp mắt nhìn ánh mặt trời, khẽ tự giễu.

Đầu óc của anh hình như đúng là bị trục trặc ròi, nhưng trong lòng có

đông lực, khiến anh không muốn khuất phục như vậy. Đối với bất kì ai, bất
kì chuyện gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.