MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 29

Cảm giác này vô cùng chân thật, giống như là bộ ngực bị tảng đá nặng

đè xuống, Trình Miễn chợt tỉnh lại, ngồi dậy từ trên giường, nhìn ra tia
nắng sớm mai ngoài cửa sổ, vò vò đầu tóc.

Đã có thời gian rất lâu anh không có mơ thấy giấc mộng rối rắm này

rồi, Trình Miễn duỗi thẳng hai bàn tay, mở to mắt nằm ở trên giường mười
mấy phút, sau khi xác định hoàn toàn không còn buồn ngủ mới đứng dậy
xuống giường rửa mặt.

Chuẩn bị xong bữa sáng cho giáo sư Triệu và Trình phó tư lệnh, sau

khi Trình Miễn ăn no mới lái xe trở về quân đội.

Thời gian còn sớm, Trình Miễn cũng không phải vội vã, một chiếc

Jeep quân đội cách mạng màu xanh biếc kẹp giữa dòng xe dậy sớm chạy đi
làm hiện lên vẻ vô cùng thoải mái nhàn nhã. Ngược lại trạng thái của Trình
Miễn cũng không tốt lắm.

Gần một tháng anh gần như chưa từng nghỉ ngơi, mới vừa đưa binh cũ

xong, còn chưa kịp thở ra một hơi thì tân binh đến, anh lại là đại đội trưởng
đội tân binh, bình thường không riêng gì tự mình tham gia huấn luyện trong
đội, còn phải trông coi đội tân binh từng thời khắc để phòng ngừa gặp
chuyện không may. Đến khi tân binh huấn luyện từ từ bước lên chính quy
thì lại xảy ra việc của Tiểu Trần.

Nhớ đến ngày đó trong đầu Trình Miễn bất chợt nghĩ đến Hà Tiêu.

Khẽ cau mày, anh nhớ ra điều gì, lúc đi qua một ngã tư thì đột nhiên rẽ vào
khúc cua, chạy xe về phía ngược lại hoàn toàn với hướng quân đội. Vừa
chạy được gần hai mươi phút, cuối cùng xe jeep ngừng lại trước một tòa
cao ốc.

Trình Miễn có một chút ấn tượng với nơi này, bởi vì vợ của một vị

lãnh đạo sư T làm việc ở đây, anh từng đi theo vị lãnh đạo kia đến chỗ này
một chuyến. Mà nay anh lại phải đến lần nữa là bởi vì anh nhớ đến tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.