MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 32

“Ông buông ra.”

Trong nháy mắt Hà Tiêu hơi bối rối, đồng nghiệp gần đó cũng rối rít

đến giúp đỡ, song cũng là phái nữ nên không có sức lực mạnh mẽ gì. Người
đàn ông trung niên đã không bỏ qua còn hùng hổ kéo cô ra ngoài, cho đến
khi tay của ông ta bị một sức mạnh nắm lấy, dù thế nào cũng không thoát ra
được.

Người đàn ông trung niên căm tức nhìn người mặc quân trang trước

mặt: “Mẹ kiếp, mày làm gì, buông tay ông ra!”

Trình Miễn mặt không biểu cảm nhìn ông ta, ánh mắt lạnh lùng giống

như đã tôi ra một lớp băng mỏng “Ông buông tay trước.”

“Hừ, ông dạy dỗ mấy thứ óc heo này mắc mớ gì đến mày?”

“Ông mắng thử một câu nữa xem.”

“Tao cũng không tin đó.” Người đàn ông trung niên cười khẩy một

tiếng “Mẹ kiếp nhiều chuyện, dù có mặc quân trang ông đây cũng dám
đánh…”

Vừa dứt lời một quả đấm đã vung đến.

Trình Miễn không hề nháy mắt, chỉ mỉm cười nghiêng người, hai tay

anh đã bắt hai tay ông ta chéo ra sao lưng. Đau đến người đó kêu gào: “Bộ
đội đánh người nè! Bộ đội đánh người nè!”

Đương lúc này bảo vệ dưới lầu cũng đi lên, thấy thế vội đến ngăn cản:

“Các vị, các vị, các vị! Có gì thì nói đàng hoàng, có gì thì nói đàng hoàng.”

Trình Miễn nhìn bảo vệ một cái, hai tay âm thầm ra sức, nghe thấy

người đàn ông trung niên ôi lên một tiếng, liền hạ giọng nói: “Còn chửi nữa
hết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.