MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 436

ban đầu cậu ta không kiên trì muốn đi như vậy, chúng ta cố gắng hơn nữa,
nói không chừng cũng không đến mức này. . . . . ."

Về sự kiện kia, Trình Miễn cũng không muốn nhắc lại nữa. Làm cán

bộ, sợ nhất là có lỗi với binh lính dưới quyền. Trình Miễn cũng không
muốn bản thân lưu lại tiếc nuối như vậy, nhưng vẫn không làm được. Đến
cuối cùng, chung quy là vẫn thiếu nợ Trương Lập Quân.

"Đến lúc đó mua cho cậu ấy mấy chai rượu ngon vậy." Trương Lập

Quân thích uống rượu, chuyện này trong liên trinh sát ai cũng biết.

Hai người cùng cười, nhưng từ đầu đến cuối trong lòng cũng không

nhẹ nhõm như vậy. Trình Miễn nhanh chóng lướt qua một nửa danh sách,
đối với tình thế năm nay trong lòng đại khái cũng đã đưa ra suy đoán. Cạnh
tranh kịch liệt, tình hình vẫn không lạc quan lắm.

Anh ngẫm nghĩ rồi hỏi Từ Nghi: "Mình nghe nói công tác giải ngũ này

là sư trưởng Phùng chủ động nhận làm? Nhưng năm nay là năm đầu tiên
anh đến sư đoàn chúng ta."

Từ Nghi liếc mắt nhìn anh: "Đừng nói lão Phùng, văn công của đảng

ủy sư đoàn chúng ta đều là năm nay mới đổi. Dĩ nhiên, loại chuyện này bên
trên đều muốn tỏ thái độ, mấy hôm trước bắt đầu phục viên và điều chuyển
công tác, trong sư đoàn nhấn mạng rằng muốn công bằng, công khai, không
thiên vị, giữ lại người tốt nhất. Nhưng cậu còn không hiểu rõ à, điều
chuyển từ trên xuống, có năm nào thực sự làm được? Đến cuối cùng không
rơi xuống đất cũng coi là tốt lắm rồi ."

Liên trưởng Trình nghe vậy không khỏi thở dài: "Rốt cuộc số năm

công tác nhiều hơn so với mình, nên tư tưởng giác ngộ cũng không giống
nhau ."

Năm ngoái anh ra ngoài học tập, nên phần lớn công việc giải ngũ của

lão binh do Từ Nghi và Phó liên trưởng lão Ngô phụ trách, coi như là có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.